Nhất thời, trời đất chìm vào yên lặng.
Rầm! Đùng!
Mãi tới khi tiếng động vang lên khắp thương khung mới phá tan bầu không khí yên ắng vì gã thanh niên ba mắt đã bị tiêu diệt, kết giới Vạn Quỷ Minh Vương cũng theo đó mà tan vỡ.
A…!
Chỉ nghe tiếng gằn phẫn nộ vang lên, nữ tử yêu dị kia nghiêng đầu, mặt mày lạnh tanh lao về phía Diệp Thành.
Ngay sau đó, Diệp Thành lập tức di chuyển. Mặc dù đều ở cảnh giới Chuẩn Thiên nhưng nữ tử yêu dị này lại mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với gã thanh niên ban nãy, chỉ nhìn bằng mắt thường thôi cũng có thể nhìn ra ả ta không phải hạng dễ đụng vào rồi.
“Ngươi đáng chết”, nữ tử kia vung tay đánh từ trên trời xuống, giữa các ngón tay còn có huyết khí đỏ tươi, mỗi một đòn đều nặng nựa nghìn cân, còn chưa giáng xuống đã khiến mặt đất nứt lìa, vết nứt kéo dài tới vô tận.
Thấy vậy, Cổ Tam Thông hắng giọng xông lên.
“Đối thủ của ngươi là ta”, gã thanh niên tóc đỏ lên giọng chặn đường Cổ Tam Thông, vừa tiến lên trước đã tung ra đại ấn khiến Cổ Tam Thông lùi về sau liên tiếp.
Rầm!
Phía này, nữ tử yêu dị kia tung một chưởng xuống mặt đất khiến mặt đất để lại một đạo chưởng ấn khổng lồ.
Có điều, một chưởng của ả ta mặc dù mạnh mẽ nhưng vẫn chưa thể đánh được tới Diệp Thành vì khi ả ta ra tay thì Diệp Thành cũng đã chuồn tới vị trí xa hơn, nơi mà kết giới đã sụp đổ nên hắn đương nhiên tự do.
“Ta không có thời gian rảnh mà chơi đùa với cô”, Diệp Thành lắc đầu quay người bỏ chạy.
“Đứng lại”, nữ tử gầm lên rồi lao đi đuổi theo Diệp Thành như một đạo thần mang.
Đây chính là chiến lược của Diệp Thành, bí thuật hợp tác công kích của gã thanh niên tóc đỏ và nữ tử yêu dị quá mạnh, việc mà hắn cần làm chính là tách rời hai người này, như vậy thì Cổ Tam Thông mới có thể địch lại nổi tên tóc đỏ kia.
Còn Diệp Thành, trời cao đất dày, chạy tới đâu cũng được, nếu nữ tử yêu dị kia đuổi theo được thì cứ đuổi, ép ta quá thì ta ra đại chiêu, đó là do ngươi chọn.
Rầm! Đùng! Đoàng!
Tiếng ầm vang vang vọng khắp đất trời, Diệp Thành chạy phía trước, nữ tử kia đuổi đằng sau, mỗi một lần ra tay đều để khiến cho đỉnh núi sụp đổ.
Còn phía Cổ Tam Thông, ông ta vẫn đang giao chiến với gã thanh niên tóc đỏ.
Vì không có sự liên thủ của nữ tử kia nên khả năng chiến đấu của gã thanh niên tóc đỏ bị giảm đi bội phần, tuy nhiên Cổ Tam Thông lại bớt đi một mối đe doạ, mối hận thù cả tăm năm tích tụ đều được trút vào giây phút này. Cổ Tam Thông với sức chiến đấu tăng vọt khiến gã thanh niên kia không dám đối đầu trực diện.
Phía này, tốc độ bỏ trốn của Diệp Thành vô cùng nhanh, hắn liên tiếp sử dụng bí thuật Thái Hư Thần Hành Thuật để bỏ chạy, kể cả nữ tử kia ở cảnh giới Chuẩn Thiên nhưng cũng khó mà đuổi kịp.
“Từ trước đến giờ lão tử không đánh nữ nhân, đừng ép ta ra tay, nếu như còn đuổi theo tiếp thì hậu quả tự chịu”, Diệp Thành vừa chạy vừa không quên quay đầu mắng chửi.
Ai chà!
Thái Hư Cổ Long lâu rồi không liên lạc với Diệp Thành vừa tỉnh dậy đã trông thấy cảnh tượng phía này.
“Long gia, ngươi nghe nói tới Quỷ tộc bao giờ chưa?” Diệp Thành chạy ở phía trước bất giác lên tiếng hỏi.
Rầm! Đùng!
Mãi tới khi tiếng động vang lên khắp thương khung mới phá tan bầu không khí yên ắng vì gã thanh niên ba mắt đã bị tiêu diệt, kết giới Vạn Quỷ Minh Vương cũng theo đó mà tan vỡ.
A…!
Chỉ nghe tiếng gằn phẫn nộ vang lên, nữ tử yêu dị kia nghiêng đầu, mặt mày lạnh tanh lao về phía Diệp Thành.
Ngay sau đó, Diệp Thành lập tức di chuyển. Mặc dù đều ở cảnh giới Chuẩn Thiên nhưng nữ tử yêu dị này lại mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với gã thanh niên ban nãy, chỉ nhìn bằng mắt thường thôi cũng có thể nhìn ra ả ta không phải hạng dễ đụng vào rồi.
“Ngươi đáng chết”, nữ tử kia vung tay đánh từ trên trời xuống, giữa các ngón tay còn có huyết khí đỏ tươi, mỗi một đòn đều nặng nựa nghìn cân, còn chưa giáng xuống đã khiến mặt đất nứt lìa, vết nứt kéo dài tới vô tận.
Thấy vậy, Cổ Tam Thông hắng giọng xông lên.
“Đối thủ của ngươi là ta”, gã thanh niên tóc đỏ lên giọng chặn đường Cổ Tam Thông, vừa tiến lên trước đã tung ra đại ấn khiến Cổ Tam Thông lùi về sau liên tiếp.
Rầm!
Phía này, nữ tử yêu dị kia tung một chưởng xuống mặt đất khiến mặt đất để lại một đạo chưởng ấn khổng lồ.
Có điều, một chưởng của ả ta mặc dù mạnh mẽ nhưng vẫn chưa thể đánh được tới Diệp Thành vì khi ả ta ra tay thì Diệp Thành cũng đã chuồn tới vị trí xa hơn, nơi mà kết giới đã sụp đổ nên hắn đương nhiên tự do.
“Ta không có thời gian rảnh mà chơi đùa với cô”, Diệp Thành lắc đầu quay người bỏ chạy.
“Đứng lại”, nữ tử gầm lên rồi lao đi đuổi theo Diệp Thành như một đạo thần mang.
Đây chính là chiến lược của Diệp Thành, bí thuật hợp tác công kích của gã thanh niên tóc đỏ và nữ tử yêu dị quá mạnh, việc mà hắn cần làm chính là tách rời hai người này, như vậy thì Cổ Tam Thông mới có thể địch lại nổi tên tóc đỏ kia.
Còn Diệp Thành, trời cao đất dày, chạy tới đâu cũng được, nếu nữ tử yêu dị kia đuổi theo được thì cứ đuổi, ép ta quá thì ta ra đại chiêu, đó là do ngươi chọn.
Rầm! Đùng! Đoàng!
Tiếng ầm vang vang vọng khắp đất trời, Diệp Thành chạy phía trước, nữ tử kia đuổi đằng sau, mỗi một lần ra tay đều để khiến cho đỉnh núi sụp đổ.
Còn phía Cổ Tam Thông, ông ta vẫn đang giao chiến với gã thanh niên tóc đỏ.
Vì không có sự liên thủ của nữ tử kia nên khả năng chiến đấu của gã thanh niên tóc đỏ bị giảm đi bội phần, tuy nhiên Cổ Tam Thông lại bớt đi một mối đe doạ, mối hận thù cả tăm năm tích tụ đều được trút vào giây phút này. Cổ Tam Thông với sức chiến đấu tăng vọt khiến gã thanh niên kia không dám đối đầu trực diện.
Phía này, tốc độ bỏ trốn của Diệp Thành vô cùng nhanh, hắn liên tiếp sử dụng bí thuật Thái Hư Thần Hành Thuật để bỏ chạy, kể cả nữ tử kia ở cảnh giới Chuẩn Thiên nhưng cũng khó mà đuổi kịp.
“Từ trước đến giờ lão tử không đánh nữ nhân, đừng ép ta ra tay, nếu như còn đuổi theo tiếp thì hậu quả tự chịu”, Diệp Thành vừa chạy vừa không quên quay đầu mắng chửi.
Ai chà!
Thái Hư Cổ Long lâu rồi không liên lạc với Diệp Thành vừa tỉnh dậy đã trông thấy cảnh tượng phía này.
“Long gia, ngươi nghe nói tới Quỷ tộc bao giờ chưa?” Diệp Thành chạy ở phía trước bất giác lên tiếng hỏi.