Đêm khuya, bầu trời sao như những hạt cát bụi.
Vẫn là trên đỉnh núi.
Hùng Nhị đã ngủ, hắn ôm theo túi thơm của Đường Như Huyên, chốc chốc lại cười vài tiếng ngây dại.
Diệp Thành không nhàn nhã, hắn tế ra tiên hoả mở ra đan hải cho Hùng Nhị, gọi ra Đan Tổ Long Hồn mở ra thần hải, dùng thiên lôi tôi luyện cơ thể và tiếp đó là dùng căn nguyên thánh thể tôi luyện hết mạch cho Hùng Nhị.
Hự! Hự! Hự!
Sau một loạt âm thanh này vang lên, Hùng Nhị đang chìm trong giấc mộng đã liên tiếp đột phá, cho tới khi lên tới cảnh giới Linh Hư Đỉnh Phong.
Thế rồi hư thiên một phương bừng sáng, từng bóng người bay tới Nam Thiên Tinh.
Minh Vương Tông đã bị diệt, nhà họ Mạc xuất hiện Thánh Nhân, chỉ trong một ngày nhà họ Mạc trở thành gia tộc hiếm có chống đỡ cả tinh vực này, người người tới đây thăm hỏi đều là lão tổ của những thế lực lớn, ai nấy đều ở cảnh giới Chuẩn Thánh.
Lão tổ của La Vân Tinh cũng đến, khi trông thấy Nguyệt Trì Huân thì kinh ngạc đến mức không kịp phản ứng lại.
Sau một hồi chuyện trò, Nguyệt Trì Huân kéo Chu Ngạo tới bên cạnh mình.
Mặc dù tu vi của Chu Ngạo thấp nhưng khả năng thiên bẩm lại hơn người, lão tổ của La Vân đương nhiên không phản đối, ông ta vốn dĩ áy náy với Nguyệt Trì Huân nên sao có thể ngăn cản mối tình duyên của đôi uyên ương.
Diệp Thành đảo mắt nhìn một loạt những người tới đây thăm hỏi, hắn không hề thấy người chuyển kiếp liền bay ra khỏi Nam Thiên Tinh, trong tay cầm theo vài tấm tinh không đồ, mục tiêu của hắn rất rõ ràng, hắn phải đi tìm người chuyển kiếp ở những cổ tinh cận kề trong tinh vực này.
Thế rồi hắn cứ thế đi cả tháng trời.
Vận may của hắn thực sự không tồi, hắn đã tìm được không ít người chuyển kiếp, cũng phải hơn cả nghìn người, có cả ở Nam Bắc Sở, có cả người của các thế lực lớn, tất cả đều đóng vai trò rất nhỏ bé, hắn không hề thấy bóng dáng nào quen thuộc.
Những người chuyển kiếp hắn tìm thấy lần này có thể coi là vô cùng phong phú, có tu sĩ, cũng có linh thú, tiên thảo, vai trò của bọn họ không giống nhau, rất nhiều người có thân phận cao quý như thần tử của cổ tinh, lại có người có thân phận thấp hèn làm nô bộc, cũng có vài người là đạo tặc.
Thấy vậy, Diệp Thành chỉ biết mỉm cười.
Đúng như trước đó hắn tính toán, những người kia đã được hắn đưa tới Nam Thiên Tinh.
Còn chưa vào tiên sơn nhưng phía Hoa Vân đã ra đón, ngoài bọn họ ra còn có rất nhiều người chuyển kiếp của nhà họ Mạc.
Hai bên gặp mặt, cảnh tượng hết sức nghẹn ngào.
Mặc dù hai bên có người quen biết, có người không quen nhưng đối với bọn họ mà nói điều đó không quan trọng, bọn họ là người chuyển kiếp, cũng là người chuyển kiếp của Đại Sở, hàng trăm năm trước từng là chiến hữu cùng kề vai tác chiến.
Chào mừng mọi người!
Hoa Vân mỉm cười sảng khoái, hắn kéo mọi người vào tiên sơn nhà họ Mạc.
Chẳng quen ai!
Hùng Nhị liếc nhìn một lượt rồi chỉ biết lắc đầu.
Tên này ở nhà họ Mạc cả tháng trời rồi, cũng đã hồi phục lại uy thái như xưa, bước đi cũng có phong thái hơn gấp bội, toàn thân thịt núc ních, đôi mắt híp lại, nhìn thế nào trông cũng thấy gian.
Cả chặng đường, người nhà họ Mạc nhìn thấy hắn đều thở dài, trong ánh mắt viết rõ câu: Đứa trẻ này rốt cục ăn gì mà ra thế này chứ.
“Ta nói này, chúng ta đi đường có thể không cần khoa trương như vậy không?”, Diệp Thành liếc nhìn Hùng Nhị.
“Lão tử đi vậy là may rồi đấy”.
“Ta thích tính cách này của ngươi”.
“Bắp cải này ngon quá”, Hùng Nhị lắc đầu quầy quậy, cả chặng đường hắn liếc đi liếc lại, không biết vì sao khi nhìn thấy từng cây bắp cải được linh lực nuôi dưỡng hắn chỉ muốn lao tới vồ.
“Ngươi vẫn chuyên nghiệp như xưa nhỉ?”, Diệp Thành xoa cằm.
“Đừng ồn ào”.
“Này”, Diệp Thành tỏ ra thản nhiên, hắn lấy ra một cái túi đựng đồ nhét vào tay Hùng Nhị.
“Ta nói rồi mà”, Hùng Nhị toét miệng cười, hắn nhận lấy sau đó nhét vào túi quần.
“Rảnh thì ra ngoài mà chơi, Chư Thiên Vạn Vực này hỗn loạn hơn Đại Sở nhiều”, Diệp Thành lên tiếng, “nhà họ Mạc có Thánh Nhân trấn thủ nên yên tâm về vấn đề an toàn, rồi có ngày tu vi đại thành rồi thì có thể tới Chu Tước Tinh tìm Tạ Vân”.
“Ta cảm thấy thắc mắc”, Hùng Nhị gãi đầu, “là nhân cách của ta không tốt sao? Sao tên Tạ Vân kia lại chuyển kiếp thành Hoàng Tử còn mẹ kiếp, ta đầu thai nhầm sao? Sao lại thành một con lợn?”
“Không cho ngươi chuyển kiếp thành đống phân đã là may rồi”.
“Ta cũng rất thích cái tính này của ngươi”.