“Thời không?”, nghe hai từ này, Diệp Thành thẫn thờ, đó là lĩnh vực huyền diệu đến thế nào chứ, cho tới bây giờ hắn cũng không dám tin Tiên Luân Nhãn còn có sức mạnh nghịch thiên thế này.
“Ngươi quả thực đã chết”, khi Diệp Thành còn đang bất ngờ thì giọng nói của Thái Hư Cổ Long lại vang lên: “Nhưng vào giây phút ngươi chết, Tiên Luân Nhãn nghịch chuyển thời không đưa linh hồn trước khi thành ma của ngươi vào thế giới mà cơ thể ngươi đang ở, còn thế giới hiện tại cơ thể ngươi đang ở chính là Ý Thức Giới của Tiên Luân Nhãn, người của Tiên tộc gọi nó là Tiên Hư Giới.
“Ta không hiểu, ta của hiện tại đã là ta của trước khi thành ma thì tại sao ta lại có kí ức về sau: Truy sát Doãn Chí Bình, bị người của tứ phương vây giết, bị găm trên vách đá Quan Thiên, ta còn nhớ rất rõ ta chết trong lòng sư phụ giống như là một người khi mới hai mươi tuổi, tuyệt đối không có kí ức của năm ba mươi tuổi vậy”, Diệp Thành thắc mắc: “Lẽ nào trước sau có mâu thuẫn?”
“Quả thực là mâu thuẫn”, nghe Diệp Thành nói vậy, Thái Hư Cổ Long không hề phản bác mà từ từ lên tiếng: “Ngươi là Diệp Thành trước khi thành ma, đương nhiên sẽ không có kí ức sau khi thành ma. Mặc dù ngươi không có nhưng Tiên Luân Nhãn có, Tiên Hư Giới là Ý Thức Giới của Tiên Luân Nhãn, thời không là do nó nghịch chuyển, cũng là nó đưa ngươi tới đây, những kí ức có liên quan sau khi thành ma đều tồn tại trong Ý Thức Giới của Tiên Luân Nhãn còn chủ nhân của Tiên Luân Nhãn như ngươi đương nhiên sẽ tiếp tục kế thừa phần kí ức này, ta nói như vậy ngươi có hiểu không?”
Thái Hư Cổ Long từ từ giải thích nhưng Diệp Thành mộng mị đầu óc.
Có lẽ vì biết Diệp Thành nhất thời chưa thể hiểu được nên Thái Hư Cổ Long im lặng, dù sao thì những sức mạnh cấm kị đó quá huyền diệu, đối với một tu sĩ ở cảnh giới hiện tại như Diệp Thành mà nói thì rất khó có thể hiểu tường tận.
Hồi lâu không thấy Diệp Thành nói gì, cũng không thấy Thái Hư Cổ Long nói gì.
“Hiểu rồi sao?”, thấy Diệp Thành không còn cau mày nữa, Thái Hư Cổ Long mới cười nói.
“Ta hiểu rồi”, Diệp Thành vẫn không thể tin nổi chuyện đi ngược lại với nhận thức nhưng hắn vẫn gật đầu tặc lưỡi.
“Đã hiểu rồi thì nói xem giờ tình trạng của ngươi hiện tại thế nào?”, Thái Hư Cổ Long nói: “Mặc dù Tiên Luân Nhãn nghịch chuyển thời không cứu ngươi nhưng nó cũng bị trúng lời nguyền cho nên ngươi vẫn phải ở Tiên Hư Giới một thời gian”.
“Đợi một thời gian, vậy bao giờ ta có thể ra ngoài?”
“Ngươi quả thực đã chết”, khi Diệp Thành còn đang bất ngờ thì giọng nói của Thái Hư Cổ Long lại vang lên: “Nhưng vào giây phút ngươi chết, Tiên Luân Nhãn nghịch chuyển thời không đưa linh hồn trước khi thành ma của ngươi vào thế giới mà cơ thể ngươi đang ở, còn thế giới hiện tại cơ thể ngươi đang ở chính là Ý Thức Giới của Tiên Luân Nhãn, người của Tiên tộc gọi nó là Tiên Hư Giới.
“Ta không hiểu, ta của hiện tại đã là ta của trước khi thành ma thì tại sao ta lại có kí ức về sau: Truy sát Doãn Chí Bình, bị người của tứ phương vây giết, bị găm trên vách đá Quan Thiên, ta còn nhớ rất rõ ta chết trong lòng sư phụ giống như là một người khi mới hai mươi tuổi, tuyệt đối không có kí ức của năm ba mươi tuổi vậy”, Diệp Thành thắc mắc: “Lẽ nào trước sau có mâu thuẫn?”
“Quả thực là mâu thuẫn”, nghe Diệp Thành nói vậy, Thái Hư Cổ Long không hề phản bác mà từ từ lên tiếng: “Ngươi là Diệp Thành trước khi thành ma, đương nhiên sẽ không có kí ức sau khi thành ma. Mặc dù ngươi không có nhưng Tiên Luân Nhãn có, Tiên Hư Giới là Ý Thức Giới của Tiên Luân Nhãn, thời không là do nó nghịch chuyển, cũng là nó đưa ngươi tới đây, những kí ức có liên quan sau khi thành ma đều tồn tại trong Ý Thức Giới của Tiên Luân Nhãn còn chủ nhân của Tiên Luân Nhãn như ngươi đương nhiên sẽ tiếp tục kế thừa phần kí ức này, ta nói như vậy ngươi có hiểu không?”
Thái Hư Cổ Long từ từ giải thích nhưng Diệp Thành mộng mị đầu óc.
Có lẽ vì biết Diệp Thành nhất thời chưa thể hiểu được nên Thái Hư Cổ Long im lặng, dù sao thì những sức mạnh cấm kị đó quá huyền diệu, đối với một tu sĩ ở cảnh giới hiện tại như Diệp Thành mà nói thì rất khó có thể hiểu tường tận.
Hồi lâu không thấy Diệp Thành nói gì, cũng không thấy Thái Hư Cổ Long nói gì.
“Hiểu rồi sao?”, thấy Diệp Thành không còn cau mày nữa, Thái Hư Cổ Long mới cười nói.
“Ta hiểu rồi”, Diệp Thành vẫn không thể tin nổi chuyện đi ngược lại với nhận thức nhưng hắn vẫn gật đầu tặc lưỡi.
“Đã hiểu rồi thì nói xem giờ tình trạng của ngươi hiện tại thế nào?”, Thái Hư Cổ Long nói: “Mặc dù Tiên Luân Nhãn nghịch chuyển thời không cứu ngươi nhưng nó cũng bị trúng lời nguyền cho nên ngươi vẫn phải ở Tiên Hư Giới một thời gian”.
“Đợi một thời gian, vậy bao giờ ta có thể ra ngoài?”