Nghe vậy, lão già mặc đồ tím bên Thị Huyết Điện không dám xông vào vì kết giới mới chỉ bị phá tạo thành một lỗ hổng, chưa bị công phá hoàn toàn, kể cả một tu sĩ ở cảnh giới Chuẩn Thiên như ông ta cũng không dám khinh xuất mà xông vào. Nên biết rằng có lúc số lượng lớn có thể bù đắp khoảng cách về tu vi.
“Phá cho ta”, lão già mặc đồ tím hô lên.
Ông ta vừa dứt lời, trận pháp công kích của Thị Huyết Điện lại lần nữa thể hiện uy lực, thần mang rợp trời cứ thế đánh về phía kết giới của Thiên Tông thế gia.
Rầm! Rầm!
Lúc này, kết giới hộ sơn của Thiên Tông thế gia trở nên hết sức thê thảm, cả linh sơn bị bao vây.
“Mở cho ta”, lão già mặc đồ tím gằn giọng, lão ta đích thân ngự động bảo tháp màu tím giáng từ trên trời xuống khiến kết giới vốn dĩ đã bị công phá thê thảm kia lúc này bị công phá hoàn toàn.
“Giết cho ta”, lão già mặc đồ tím phất tay.
Đột nhiên, kẻ mạnh của Thị Huyết Điện tràn vào như lũ cuốn, cuốn theo mây khói mờ mịt, sát khí ngút trời như dòng nước lũ muốn nhấn chìm Thiên Tông thế gia.
Chu Sát!
Sở Thiên Chấn hô lên, Chu Sát Trận vốn được bố trí sắn bên trong linh sơn lần lượt bắn ra thần quang, khí thế liên kết thành một mảng quét ra tinh hải chói loá. Những người của Thị Huyết Điện xung phong lên trước đều ngã rạp cả ra.
Chu Sát!
Trận pháp công kích của Thị Huyết Điện cũng không phải vừa, mười mấy đại trận sát khí ngút trời đánh ra thần mang khiến cho người của Thiên Tông thế gia bị thương, máu bắn tứ tung.
“Không được để kẻ nào sống sót, giết hết”, một tu sĩ ở cảnh giới Không Minh tầng thứ chín của Thị Huyết Điện với bảo lư lơ lửng trên đầu sát phạt tới, phía sau lão ta còn có bóng người đông như kiến, khí thế mạnh mẽ. Bọn họ như con dao sắc nhọn muốn đâm vào tim của Thiên Tông thế gia.
Có điều, bọn họ vừa bước vào linh sơn, còn chưa đại khai sát giờ thì bên trong linh sơn, cuồng phong nổi dậy.
Nếu nhìn kĩ thì đó là một trận đồ xưa cũ bay ra, cứ thế lơ lửng trong không trung, xếp thành Chu Sát Đại Trận khổng lồ.
Vù! Vù!
Trận đồ kia mặc dù cũ kĩ nhưng lại vô cùng to lớn, nó lơ lửng trong hư không mang theo sát khí khiến người ta rợn người. Mỗi một đạo sát khí đều như ngọn núi nặng nề, trong đó còn có thanh long và loan phượng cùng bay lượn, sấm sét và hoả diệm cùng xuất hiện, đao mang, sát trận, tinh hải hỗn hợp, nuốt trọn tinh hoa đại địa, tạo ra uy lực khủng khiếp.
“Trận đồ mạnh quá”, kẻ mạnh của Thị Huyết Điện mắc dù biến sắc nhưng lại hoang mang lùi về sau.
“Đến rồi còn muốn đi?”, không biết từ nơi nào vang lên giọng cười lạnh lùng.
Ngay sau đó, trận đồ lập tức di chuyển, như đang rực cháy, sát khí khủng khiếp giáng từ trên trời xuống. Đao mang, kiếm trận, tinh hải, lôi điện, hoả diệm bao trùm cả bầu trời.
“Phá cho ta”, lão già mặc đồ tím hô lên.
Ông ta vừa dứt lời, trận pháp công kích của Thị Huyết Điện lại lần nữa thể hiện uy lực, thần mang rợp trời cứ thế đánh về phía kết giới của Thiên Tông thế gia.
Rầm! Rầm!
Lúc này, kết giới hộ sơn của Thiên Tông thế gia trở nên hết sức thê thảm, cả linh sơn bị bao vây.
“Mở cho ta”, lão già mặc đồ tím gằn giọng, lão ta đích thân ngự động bảo tháp màu tím giáng từ trên trời xuống khiến kết giới vốn dĩ đã bị công phá thê thảm kia lúc này bị công phá hoàn toàn.
“Giết cho ta”, lão già mặc đồ tím phất tay.
Đột nhiên, kẻ mạnh của Thị Huyết Điện tràn vào như lũ cuốn, cuốn theo mây khói mờ mịt, sát khí ngút trời như dòng nước lũ muốn nhấn chìm Thiên Tông thế gia.
Chu Sát!
Sở Thiên Chấn hô lên, Chu Sát Trận vốn được bố trí sắn bên trong linh sơn lần lượt bắn ra thần quang, khí thế liên kết thành một mảng quét ra tinh hải chói loá. Những người của Thị Huyết Điện xung phong lên trước đều ngã rạp cả ra.
Chu Sát!
Trận pháp công kích của Thị Huyết Điện cũng không phải vừa, mười mấy đại trận sát khí ngút trời đánh ra thần mang khiến cho người của Thiên Tông thế gia bị thương, máu bắn tứ tung.
“Không được để kẻ nào sống sót, giết hết”, một tu sĩ ở cảnh giới Không Minh tầng thứ chín của Thị Huyết Điện với bảo lư lơ lửng trên đầu sát phạt tới, phía sau lão ta còn có bóng người đông như kiến, khí thế mạnh mẽ. Bọn họ như con dao sắc nhọn muốn đâm vào tim của Thiên Tông thế gia.
Có điều, bọn họ vừa bước vào linh sơn, còn chưa đại khai sát giờ thì bên trong linh sơn, cuồng phong nổi dậy.
Nếu nhìn kĩ thì đó là một trận đồ xưa cũ bay ra, cứ thế lơ lửng trong không trung, xếp thành Chu Sát Đại Trận khổng lồ.
Vù! Vù!
Trận đồ kia mặc dù cũ kĩ nhưng lại vô cùng to lớn, nó lơ lửng trong hư không mang theo sát khí khiến người ta rợn người. Mỗi một đạo sát khí đều như ngọn núi nặng nề, trong đó còn có thanh long và loan phượng cùng bay lượn, sấm sét và hoả diệm cùng xuất hiện, đao mang, sát trận, tinh hải hỗn hợp, nuốt trọn tinh hoa đại địa, tạo ra uy lực khủng khiếp.
“Trận đồ mạnh quá”, kẻ mạnh của Thị Huyết Điện mắc dù biến sắc nhưng lại hoang mang lùi về sau.
“Đến rồi còn muốn đi?”, không biết từ nơi nào vang lên giọng cười lạnh lùng.
Ngay sau đó, trận đồ lập tức di chuyển, như đang rực cháy, sát khí khủng khiếp giáng từ trên trời xuống. Đao mang, kiếm trận, tinh hải, lôi điện, hoả diệm bao trùm cả bầu trời.