“Tại sao hắn lại có linh hồn của Thái Hư Cổ Long?”, Doãn Chí Bình nhìn Đan Tổ Long Hồn đang bay xung quanh Diệp Thành với vẻ không tin được.
“Đó không phải linh hồn của Thái Hư Cổ Long”, Thái Hư Cổ Long trong cơ thể hắn ta lại lên tiếng: “Đó là đan hồn, là Đan Chi Ý Chí, làm sao có thể sánh với Thái Hư Cổ Long ta được?”
“Đan hồn, Đan Tổ Long Hồn?”, Doãn Chí Bình dường như nghĩ đến điều gì đó, hắn ta nhìn chằm chằm Diệp Thành: “Thì ra người dẫn ra Đan Tổ Long Hồn khi ở Đan Thành chính là hắn, hắn là Hạo Thiên Trần Dạ”.
Thoáng chốc, khuôn mặt vốn đã hung dữ của Doãn Chí Bình lại trở nên dữ tợn đáng sợ.
Đan Thánh! Đan Thánh! Đan Thánh!
Hai chữ này liên tục hiện lên trong đầu hắn, hắn phẫn nộ, phẫn nộ vì Diệp Thành có được vinh quang chí cao vô thượng này, phẫn nộ vì ở trong lĩnh vực khác, hắn hoàn toàn thua Diệp Thành, điều này khiến hắn không thể chấp nhận.
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Hư không rung chuyển, mặc dù chậm rãi nhưng rất nhịp nhàng, đó chính là tiếng bước chân nặng nề của người giẫm lên khoảng hư không.
Dưới con mắt chú ý của bao người, Diệp Thành đã dừng bước, toàn thân hắn đẫm máu nhưng khí huyết và khí thế vẫn trào dâng, hừng hực như lửa, nếu không có Đan Tổ Long Hồn ra khỏi Thần Hải bảo vệ chủ thì có lẽ hắn đã chết.
“Trận đại chiến thật sự chỉ vừa mới bắt đầu!”, Diệp Thành nhìn Doãn Chí Bình phía xa bằng ánh mắt sắc bén. . Truyện Khoa Huyễn
“Giết, giết, giết!”, Doãn Chí Bình rống lên như ác ma thời tiền sử, khí huyết ngút trời cuộn lên, sát phạt tới.
Diệp Thành không lùi mà tiến về phía trước, vô cùng mạnh mẽ, Bát Hoang Quyền mang theo tinh thần chiến đấu bất khả chiến bại, một quyền xuyên thủng không gian.
Thần thông của Doãn Chí Bình không yếu, hắn ta ra tay cũng toàn là bí pháp nghịch thiên.
Thái Hư Long Ấn!
Thái Cực Diễn Thiên!
Thái Hư Hỗn Nguyên, Long Lâm Chư Thiên!
Một bên, Doãn Chí Bình ngưng tụ thành linh hồn của Thái Hư Cổ Long, thân mặc áo giáp Thái Hư, tay cầm Thái Hư Long Kiếm, khí huyết tuôn trào, tàn phá ngút trời, nhưng vẻ mặt hung dữ vặn vẹo của hắn lại khiến hắn trông như một vị vua độc ác.
Một bên là Diệp Thành với kim quang vạn đạo, Đan Tổ Long Hồn quấn quanh thân hắn, trên người là áo giáp Tiên Thiên Canh Khí, tay trái cầm Bá Long Đao, tay phải cầm kiếm Xích Tiêu, khí huyết tăng vọt, hừng hực như lửa, thiết cốt leng keng, vô địch thiên hạ, nhìn hắn giống như một vị chiến thần.
Ánh mắt của người xem đã hiện ra những tia sáng, đúng như họ nghĩ, độ đặc sắc của trận chiến này không hề thua kém trận Diệp Thành đấu với Huyền Linh Chi Thể ở cuộc thi tam tông.
“Sức chiến đấu ngang nhau, chúng ta đã đánh giá thấp Diệp Thành rồi”, Đạo Huyền Chân Nhân ở phía dưới trầm ngâm.
“Đó không phải linh hồn của Thái Hư Cổ Long”, Thái Hư Cổ Long trong cơ thể hắn ta lại lên tiếng: “Đó là đan hồn, là Đan Chi Ý Chí, làm sao có thể sánh với Thái Hư Cổ Long ta được?”
“Đan hồn, Đan Tổ Long Hồn?”, Doãn Chí Bình dường như nghĩ đến điều gì đó, hắn ta nhìn chằm chằm Diệp Thành: “Thì ra người dẫn ra Đan Tổ Long Hồn khi ở Đan Thành chính là hắn, hắn là Hạo Thiên Trần Dạ”.
Thoáng chốc, khuôn mặt vốn đã hung dữ của Doãn Chí Bình lại trở nên dữ tợn đáng sợ.
Đan Thánh! Đan Thánh! Đan Thánh!
Hai chữ này liên tục hiện lên trong đầu hắn, hắn phẫn nộ, phẫn nộ vì Diệp Thành có được vinh quang chí cao vô thượng này, phẫn nộ vì ở trong lĩnh vực khác, hắn hoàn toàn thua Diệp Thành, điều này khiến hắn không thể chấp nhận.
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Hư không rung chuyển, mặc dù chậm rãi nhưng rất nhịp nhàng, đó chính là tiếng bước chân nặng nề của người giẫm lên khoảng hư không.
Dưới con mắt chú ý của bao người, Diệp Thành đã dừng bước, toàn thân hắn đẫm máu nhưng khí huyết và khí thế vẫn trào dâng, hừng hực như lửa, nếu không có Đan Tổ Long Hồn ra khỏi Thần Hải bảo vệ chủ thì có lẽ hắn đã chết.
“Trận đại chiến thật sự chỉ vừa mới bắt đầu!”, Diệp Thành nhìn Doãn Chí Bình phía xa bằng ánh mắt sắc bén. . Truyện Khoa Huyễn
“Giết, giết, giết!”, Doãn Chí Bình rống lên như ác ma thời tiền sử, khí huyết ngút trời cuộn lên, sát phạt tới.
Diệp Thành không lùi mà tiến về phía trước, vô cùng mạnh mẽ, Bát Hoang Quyền mang theo tinh thần chiến đấu bất khả chiến bại, một quyền xuyên thủng không gian.
Thần thông của Doãn Chí Bình không yếu, hắn ta ra tay cũng toàn là bí pháp nghịch thiên.
Thái Hư Long Ấn!
Thái Cực Diễn Thiên!
Thái Hư Hỗn Nguyên, Long Lâm Chư Thiên!
Một bên, Doãn Chí Bình ngưng tụ thành linh hồn của Thái Hư Cổ Long, thân mặc áo giáp Thái Hư, tay cầm Thái Hư Long Kiếm, khí huyết tuôn trào, tàn phá ngút trời, nhưng vẻ mặt hung dữ vặn vẹo của hắn lại khiến hắn trông như một vị vua độc ác.
Một bên là Diệp Thành với kim quang vạn đạo, Đan Tổ Long Hồn quấn quanh thân hắn, trên người là áo giáp Tiên Thiên Canh Khí, tay trái cầm Bá Long Đao, tay phải cầm kiếm Xích Tiêu, khí huyết tăng vọt, hừng hực như lửa, thiết cốt leng keng, vô địch thiên hạ, nhìn hắn giống như một vị chiến thần.
Ánh mắt của người xem đã hiện ra những tia sáng, đúng như họ nghĩ, độ đặc sắc của trận chiến này không hề thua kém trận Diệp Thành đấu với Huyền Linh Chi Thể ở cuộc thi tam tông.
“Sức chiến đấu ngang nhau, chúng ta đã đánh giá thấp Diệp Thành rồi”, Đạo Huyền Chân Nhân ở phía dưới trầm ngâm.