Tiểu Thánh Viên nói xong, liền nghe thấy tiếng kêu rên từ thông đạo phía xa, nhưng không phải Diệp Thành, mà là Thánh Vương rết tinh áo đen kia, đã đánh giá thấp Diệp Thành, bị Cửu Đạo Thần Thương đánh cho trở tay không kịp.
Thánh Vương rết tinh áo đen tức giận, lập tức khôi phục sự tỉnh táo, xoè móng vuốt cào về phía Diệp Thành.
Diệp Thành đương nhiên không dám cứng rắn đối đầu, né tránh một chưởng trấn áp, xoay người liền độn, cực kỳ thành thạo.
Thánh Vương rết tinh áo trắng không nhìn tiếp được, xách theo Tiểu Thánh Viên đuổi giết, thân pháp huyền ảo hơn nhiều so với Thánh Vương rết tinh áo đen, một bước nhún người nhảy xa, chặn đường đi của Diệp Thành.
Diệp Thành dừng bước, vừa định xoay người chạy trốn, đã thấy Thánh Vương rết tinh áo đen chạy đến từ phía sau, trước sau đều bị chặn đường, sau có truy binh, hắn bị chặn ở giữa bởi hai Thánh Vương.
“Ta không đánh con rết nhỏ kia”, Diệp Thành mắng to, mặt đen như than.
“Không đánh? Không đánh ngươi chạy làm gì”. Thánh Vương rết tinh áo trắng hừ lạnh, hung hăng.
“Đúng, không đánh ngươi chạy cái gì!”. Tiểu Thánh Viên cũng nói chêm vào, tuy là bị Thánh Vương rết tinh áo trắng xách đi, cũng vẫn không thành thật, hét lớn, gào to.
“Ngươi cái đồ tiện nhân, cút!”, Diệp Thành quát mắng, mặt đen như than, hắn là không đánh, nhưng bắt buộc phải chạy, nếu mà bị bắt được, không bị giết người cướp của mới là lạ.
“Đánh hay chưa đánh, ngươi đều đáng chết”. Thánh Vương rết tinh áo đen đánh tới, tay niết đại ấn, đánh một chưởng về phía Diệp Thành, thằng nhãi này lửa giận ngút trời, vẫn còn tức giận vì bị chịu thiệt trước đó.
Diệp Thành thấy chưởng ấn rít gió mà đến, hắn như một cây lao cắm ở đó, với chiến lực của hắn, tất nhiên không thể chống đỡ được một chưởng của Thánh Vương, trong mắt người ngoài, hắn đã hoàn toàn từ bỏ chống cự.
Song, ngay khi một chưởng của Thánh Vương rết tinh áo đen sắp đánh đến hắn, hắn lại biến mất trong nháy mắt, mà cùng lúc đó, Thánh Vương rết tinh áo trắng không hiểu sao lại xuất hiện ở chỗ hắn biến mất.
Cảnh tượng quỷ dị này làm cho Thánh Vương rết tinh áo đen sửng sốt, ngay cả Tiểu Thánh Viên bị xách theo cũng nhất thời ngẩn ra, người sửng sốt nhất vẫn là Thánh Vương rết tinh áo trắng, đều không biết đã xảy ra chuyện gì.
Không tồi, Diệp Thành đã sử dụng bí pháp Di Thiên Hoán Địa, thay đổi vị trí với Thánh Vương rết tinh áo trắng.
Chỉ là, một chưởng của Thánh Vương rết tinh áo đen sẽ không vì vị trí của hai người thay đổi mà dừng lại, Thánh Vương rết tinh áo trắng còn chưa kịp phản ứng lại, đã bị trúng một chưởng.
Thánh Vương rết tinh áo trắng bị đánh bay tung ra ngoài ngay tại chỗ, Tiểu Thánh Viên ông ta xách theo cũng bị vạ lây, cùng bị quạt bay, vốn định xem một màn kịch hay, mà lại bị một chưởng đánh cho ngây người.
“Khốn khiếp!”. Thánh Vương rết tinh áo đen rống giận, từ giữa ấn đường bay ra một cái lư đồng, toả ra uy áp Thánh Vương, từng đợt tiên khí tràn đầy, nặng như núi, muốn một kích trấn áp Diệp Thành.
Diệp Thành lùi về sau một bước, độn biến mất, lại một lần nữa thi triển Di Thiên Hoán Địa, Tiểu Thánh Viên còn chưa rơi xuống đất kia bị hắn đổi vị trí sang đây một cách rất tự giác, Tiểu Thánh Viên quỳ xuống ngay tại chỗ, bị ép tới lảo đảo.
“Bà ngoại nhà ngươi”, Tiểu Thánh Viên hộc máu ngay tại trận, không biết là do tức giận hay là bị thương.
“Là ngươi hãm hại ta trước!”, Diệp Thành vừa độn vừa mắng lại vừa thi triển Di Thiên Hoán Địa một lần nữa, trao đổi vị trí với Tiểu Thánh Viên, bởi vì Thánh Vương rết tinh áo trắng cũng đã ra tay.
“Ta... Phốc...!”, Tiểu Thánh Viên bị hãm hại lần thứ hai, còn chưa kịp tức giận, máu tươi đã phun ra, một chưởng của Thánh Vương quá lợi hại, làm cho cơ thể nhỏ bé bị đánh nứt toác trong nháy mắt.
“Di Thiên Hoán Địa, quả nhiên tốt”. Diệp Thành cười hèn hạ, chuẩn bị sử dụng tiếp bất kỳ lúc nào.
Từ khi Tiêu Viêm truyền bí pháp Di Thiên Hoán Địa cho hắn cho tới bây giờ đã được ba năm, trong ba năm này, hắn cũng coi như đã khám phá ra tinh tuý của bí pháp này, dùng để bỏ chạy và hãm hại người khác, thì phép thần thông này là tiện lợi nhất.
Nhưng mà, bí pháp nghịch thiên đều có sự tiêu hao nghịch thiên, thân thể cấp Thánh Vương cực kỳ nặng, trao đổi vị trí với bọn hắn tựa như di chuyển một ngọn núi lớn cao tám nghìn trượng, tiêu hao rất lớn.
So với cấp Thánh Vương, đổi vị trí với Tiểu Thánh Viên cấp Chuẩn Thánh sẽ tiêu hao ít hơn nhiều, đây cũng là lý do vì sao hắn cứ nhằm vào Tiểu Thánh Viên để hãm hại, đổi với hắn ta không bị áp lực.
Hai Thánh Vương rết tinh liên tiếp đánh tới, có lẽ đã biết Diệp Thành sử dụng bí pháp gì, liền không dám tuỳ tiện sử dụng đại thuật sát sinh, để tránh việc Diệp Thành thay đổi vị trí với người khác.
Hai người đã thông minh hơn, không dùng bí pháp công kích, mà sử dụng thần thông niêm phong, muốn cấm toàn bộ thông đạo không gian, dùng nó phá giải Di Thiên Hoán Địa của Diệp Thành, rồi sau đó bắt sống Diệp Thành.
Diệp Thành nhíu mày, vội lùi về sau độn, mặc dù Di Thiên Hoán Địa huyền diệu, nhưng cũng không phải là không thể phá giải, một khi không gian bị giam cầm, thì hắn cũng khó thay đổi vị trí, càng không nói đến đó là Thánh Vương niêm phong.
Trong lúc lùi lại, đã động dụng Tiên Luân Thiên Đạo, sưu một tiếng, trong nháy mắt đã không thấy người đâu.
Ơ? Tiểu Thánh Viên vừa tỉnh táo lại sau trạng thái ngơ ngác, thấy vậy cảnh tượng này, nhất thời kinh ngạc, hai Thánh Vương rết tinh cũng là cau mày, một người sống sờ sờ, nói mất là mất.
Chính là, nội dung vở kịch còn có tình tiết đảo ngược, Diệp Thành biến mất chưa bao lâu đã lại hiện thân.
Hắn là xuất hiện lại rồi, nhưng hình thái lại khác hoàn toàn so với lúc trước, cả người đầy máu, trước ngực dày đặc lỗ máu, xương cốt dính máu lộ ra ngoài, ngay cả đầu đều vỡ nửa.
Bởi vì bị thương quá nặng, cho đến khi rơi xuống đất cũng không đứng vững, suýt nữa ngã quỵ trên mặt đất.
Đúng vậy, hắn đã gặp phải sự tồn tại đáng sợ trong hố đen không gian, hơn nữa là đón đầu trùng hợp thế nào còn đụng ngay chính diện, may hắn chạy nhanh, bằng không có lẽ đã thành một đống tro bụi rồi.