Mục lục
Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe Tịch Nhan nói xong, ánh mắt của Thượng Quan Ngọc Nhi và Thượng Quan Hàn Nguyệt đều nhìn về phía Diệp Thành.

“Đừng ồn ào, không phải ta nói”, Diệp Thành lắc đầu quầy quậy.

“Tin ngươi mới là lạ”, Thượng Quan Ngọc Nhi trừng mắt nhìn Diệp Thành sau đó kéo Thượng Quan Ngọc Nhi xuống núi, trông bộ dạng giống như đang định đi thăm thú Hằng Nhạc Tông một lượt, trông cái vẻ đó thì trong thời gian ngắn nhất bọn họ không định về gia tộc.

Sau khi hai người rời đi, Diệp Thành mới ho hắng nhìn sang Tịch Nhan: “Tiểu nha đầu, con đừng có khiến ta phải kinh động hết lần này tới lần khác như vậy, được không?”

“Sư phụ, hai vị đại tỷ nhà Thượng Quan rất xinh đẹp, làm sư mẫu của con được thì thật là tốt”, Tịch Nhan toét miệng cười, “Hùng Nhị sư thúc nói rồi, nam nhân mà, năm thê bảy thiếp là chuyện thường tình”.

“Ta biết ngay là tên béo chết dẫm đó mà, sau này con bớt chơi với hắn đi”.

“Con biết rồi ạ”, Tịch Nhan cười khúc khích sau đó chớp chớp mắt nhìn Diệp Thành: “Sư phụ, người dạo này chẳng thèm để ý đến việc tu luyện của con gì cả, người không làm tròn bổn phận”.

“Cũng đúng”, Diệp Thành xoa cằm.

“Hôm nay người phải tới xem thành quả tu luyện của Tịch Nhan mới được, giờ con lợi hại lắm đấy”, nói rồi Tịch Nhan lùi sau mười mấy tượng, miệng cười khúc khích , khí thế mạnh mẽ nhanh chóng hiển hiện, toàn thân có quang hoa lấp lánh, trên trán còn có một đạo ấn kí cổ xưa khắc hoạ.

“Không đơn giản mà”, Diệp Thành bất giác mỉm cười.

“Đến thôi”, Tịch Nhan chớp mắt, sau đó sải bước, cơ thể giống như ma quỷ, lăng sương kiếm trong tay, nhất kiếm phong thần quyết cứ thế chĩa về trán Diệp Thành, uy lực của cô bé khiến Diệp Thành phải bất ngờ.

Vút!

Lăng sương kiếm vang lên âm thanh út vút, mũi kiếm sắc lẹm đâm về phía cách Diệp Thành một trượng.

“Tốc độ cũng được đấy, uy lực của kiếm lại yếu rồi”, Diệp Thành mỉm cười khẽ giơ tay cứ thế kẹp chặt đầu mũi kiếm của Tịch Nhan sau đó khẽ gảy, kiếm của Tịch Nhan bay đi, đến cả Tịch Nhan cũng lùi về sau.

“Sư phụ đừng xem thường con”, Tịch Nhan lùi về sau, hai bàn tay nhanh chóng kết ấn.

Ngay lập tức liền có tiếng Vạn Kiếm vang lên, xung quanh cơ thể Tịch Nhan trong chốc lát hiện lên vô số kiếm khí, kiếm khí nào cũng mạnh mẽ, số lượng khổng lồ bay về phía Diệp Thành.

“Vạn Kiếm Triều Tông”, Diệp Thành bất giác mỉm cười, phía trước hắn cũng hiện lên một đạo huyền quang thuẫn giáp.

Có điều, điều khiến hắn phải bất ngờ đó là Vạn Kiếm Triều Tông mà Tịch Nhan thi triển khi sắp đâm vào huyền quang thuẫn giáp lại tự rẽ sang hướng khác, lần lượt lướt qua huyền quang thuẫn giáp rồi bay về phía Diệp Thành.

“Chiêu này thú vị đấy”, Diệp Thành mỉm cười với vẻ mặt bất ngờ, hắn khẽ dậm chân xuống mặt đất, xung quanh bước chân của hắn hình thành nên một vòng xoáy, vòng xoáy nhanh chóng di chuyển, liên tục biến to lên khiến kiếm khí từ tứ phía bắn tới lập tức tan biến.

“Bích Hải Thiên Tuyền”, thủ ấn của Tịch Nhan lại lần nữa biến hoá.

Đột nhiên, cả thiên địa rung chuyển, một vùng biển hiển hiện, sóng cả cuộn trào, cả Ngọc Nữ Phong đều bị bao trùm trong đó, đến cả Sở Linh đang bế quan cũng phải kinh động ra khỏi động phủ, vẻ mặt ngỡ ngàng nhìn cảnh tượng hào hùng này.

Rầm!

Không lâu sau đó, thiên địa của Ngọc Nữ Phong chấn động bởi áp lực quá mạnh mẽ của Bích Hải Thiên Tuyền mà Tịch Nhan thi triển, giống như thể nó đang nuốt trọn mọi thứ vậy.

“Đại chiêu quần công, không tồi”, Tịch Nhan vẫn đứng sừng sững như bia đá khổng lồ, mặc cho biển Bích Hải Thiên Tuyền của Tịch Nhan nuốt trọn nhưng hắn cũng không hề di chuyển.

Có điều rất nhanh sau đó, hắn nhận ra sự huyền diệu của biển Bích Hải Thiên Tuyền này, không ngờ nó lại có khả năng nuốt trọn linh lực của mình vả lại trong đó còn ẩn chứa cả thuật pháp phong ấn, từng đạo xích phù văn đã bao quanh cơ thể hắn, muốn cấm cố đan hải của hắn.

“Thú vị đấy”, Diệp Thành rùng mình, cứ thế đánh tan từng đường xích phù văn đang bao quanh cơ thể mình, hắn tung ra một chưởng đánh tan biển Bích Hải Thiên Tuyền của Bích Du.

Thế nhưng hắn vừa mới gạt đi được biển Bích Hải Thiên Tuyền thì một đôi mắt khổng lồ lại hiển hiện, đồng tử xa xăm còn có vạn hoa đang bay, hiện lên ánh sáng huyền diệu dị thường, trông thì rất đẹp nhưng lại cho người ta cảm giác bị xoay chuyển, có thể thôn tính tâm trí.

“Tịch Nhan, đây là lần đầu tiên Vạn hoa Đồng của con có tác dụng với ta, nhưng chưa chắc đã có tác dụng lần thứ hai đâu”, Diệp Thành mỉm cười, hắn nhanh chóng phá giải được hoan thuật của Tịch Nhan sau đó lùi về sau một bước vì một kiếm mạnh mẽ của Tịch Nhan đã đâm tới mang theo sức mạnh đâm xuyên vô hạn.

Thấy vậy, Diệp Thành khẽ né người né qua một kiếm của Tịch Nhan sau đó lật tay đánh ra một chưởng.

Có điều hắn cũng đã xem nhẹ thực lực thực sự của Tịch Nhan giống như thể biết trước Diệp Thành sẽ tung chưởng này nên trong lúc xuất kiếm cô bé đã quay một vòng, thần quang trên trán phát sáng, một thanh sát kiếm linh hồn bay ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK