Rầm!
Tiếng nổ ầm vang làm ngắt mạch suy nghĩ của ông ta. Trong hư không đã có từng tia sét đánh xuống.
Phá!
Diệp Thành bay lên trời tung ra một chưởng đánh tan đạo lôi điện kia.
Rầm! Roẹt!
Hành động của Diệp Thành như khiến trời cao phẫn nộ, sấm sét mạnh mẽ liên tục giáng xuống.
Thấy vậy, Diệp Thành vội quay người, hắn đảo mắt nhìn xung quanh, cứ thế tiến về phía Thương Minh Thượng Nhân. Thiên kiếp bắt đầu rồi, hắn đương nhiên phải chăm sóc thật kĩ mấy người này, trước đó không lâu, hắn đã phải chịu thiệt không ít lần trong tay Thương Minh Thượng Nhân.
Thấy Diệp Thành di chuyển về phía mình, Thương Minh Thượng Nhân tái mặt, vội lùi về sau.
Thương Minh Thượng Nhân sao có thể không nhìn ra được âm mưu của Diệp Thành chứ. Nếu hắn lôi ông ta cùng độ kiếp thì một người chưa từng độ kiếp như ông ta không biết có bị thiên kiếp đánh chết hay không.
“Chạy gì chứ?”, thấy Thương Minh Thượng Nhân nhanh chóng lùi về sau, Diệp Thành như một đạo thần mang bay tới.
Sau bước di chuyển của hắn, biển thiên lôi rợp trời kia cũng di chuyển theo. Hắn đi tới đâu, biển thiên lôi theo tới đó, đương nhiên, tất cả những người trong phạm vi mà thiên lôi bao trùm sẽ bị kéo đi ứng kiếp.
Không cần Viên Thương nhắc nhở, kẻ mạnh ở tứ phương đã phải tự giác lùi về sau.
Chỉ có điều Thương Minh Thượng Nhân phía này có phần bi thảm. Ông ta là đối tượng được Diệp Thành chú ý chăm sóc nhất, ông ta chạy một tấc, Diệp Thành đuổi theo một tấc, biển thiên lôi khổng lồ kia cũng nhanh chóng đưa Thương Minh Thượng Nhân vào phạm vi lôi kiếp.
Phụt!
Sau một đạo lôi kiếp giáng xuống, cơ thể của Thương Minh Thượng Nhân lập tức bị đánh cho rách toạc da thịt, ông ta còn chưa kịp đứng vững thì đạo lôi kiếp thứ hai giáng xuống, cơ thể cứ thế bị đánh cho máu me đầm đìa.
“Hộ thể”, Thương Minh Thượng Nhân biến sắc, vừa lùi về sau vừa tế gọi ra lư đồng là binh khí bản mệnh của mình.
“Đi đâu?”, Diệp Thành như con súc sinh, hắn lập tức lao lên, biển thiên lôi kia cũng theo đó mà nhanh chóng di chuyển. Hiện giờ hoả khí của hắn không vừa, đặc biệt là nhằm vào Thương Minh Thượng Nhân. Nếu không phải vì ông ta thì hắn cũng sẽ không bị phát hiện, cũng có lẽ vì vậy nên hắn mới chú ý chăm sóc kĩ lưỡng cho ông ta một chút.
“Ngươi đáng chết”, Thương Minh Thượng Nhân với bộ dạng thảm hại tức tối đến mức nội thương toàn thân, ông ta muốn sát phạt lên phía trước nhưng lại sợ biển thiên lôi kia nên chỉ có thể nhanh chóng lùi về sau và bị Diệp Thành đuổi chạy toán loạn.
Tiếng nổ ầm vang làm ngắt mạch suy nghĩ của ông ta. Trong hư không đã có từng tia sét đánh xuống.
Phá!
Diệp Thành bay lên trời tung ra một chưởng đánh tan đạo lôi điện kia.
Rầm! Roẹt!
Hành động của Diệp Thành như khiến trời cao phẫn nộ, sấm sét mạnh mẽ liên tục giáng xuống.
Thấy vậy, Diệp Thành vội quay người, hắn đảo mắt nhìn xung quanh, cứ thế tiến về phía Thương Minh Thượng Nhân. Thiên kiếp bắt đầu rồi, hắn đương nhiên phải chăm sóc thật kĩ mấy người này, trước đó không lâu, hắn đã phải chịu thiệt không ít lần trong tay Thương Minh Thượng Nhân.
Thấy Diệp Thành di chuyển về phía mình, Thương Minh Thượng Nhân tái mặt, vội lùi về sau.
Thương Minh Thượng Nhân sao có thể không nhìn ra được âm mưu của Diệp Thành chứ. Nếu hắn lôi ông ta cùng độ kiếp thì một người chưa từng độ kiếp như ông ta không biết có bị thiên kiếp đánh chết hay không.
“Chạy gì chứ?”, thấy Thương Minh Thượng Nhân nhanh chóng lùi về sau, Diệp Thành như một đạo thần mang bay tới.
Sau bước di chuyển của hắn, biển thiên lôi rợp trời kia cũng di chuyển theo. Hắn đi tới đâu, biển thiên lôi theo tới đó, đương nhiên, tất cả những người trong phạm vi mà thiên lôi bao trùm sẽ bị kéo đi ứng kiếp.
Không cần Viên Thương nhắc nhở, kẻ mạnh ở tứ phương đã phải tự giác lùi về sau.
Chỉ có điều Thương Minh Thượng Nhân phía này có phần bi thảm. Ông ta là đối tượng được Diệp Thành chú ý chăm sóc nhất, ông ta chạy một tấc, Diệp Thành đuổi theo một tấc, biển thiên lôi khổng lồ kia cũng nhanh chóng đưa Thương Minh Thượng Nhân vào phạm vi lôi kiếp.
Phụt!
Sau một đạo lôi kiếp giáng xuống, cơ thể của Thương Minh Thượng Nhân lập tức bị đánh cho rách toạc da thịt, ông ta còn chưa kịp đứng vững thì đạo lôi kiếp thứ hai giáng xuống, cơ thể cứ thế bị đánh cho máu me đầm đìa.
“Hộ thể”, Thương Minh Thượng Nhân biến sắc, vừa lùi về sau vừa tế gọi ra lư đồng là binh khí bản mệnh của mình.
“Đi đâu?”, Diệp Thành như con súc sinh, hắn lập tức lao lên, biển thiên lôi kia cũng theo đó mà nhanh chóng di chuyển. Hiện giờ hoả khí của hắn không vừa, đặc biệt là nhằm vào Thương Minh Thượng Nhân. Nếu không phải vì ông ta thì hắn cũng sẽ không bị phát hiện, cũng có lẽ vì vậy nên hắn mới chú ý chăm sóc kĩ lưỡng cho ông ta một chút.
“Ngươi đáng chết”, Thương Minh Thượng Nhân với bộ dạng thảm hại tức tối đến mức nội thương toàn thân, ông ta muốn sát phạt lên phía trước nhưng lại sợ biển thiên lôi kia nên chỉ có thể nhanh chóng lùi về sau và bị Diệp Thành đuổi chạy toán loạn.