*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hai bên cứ thế một ngoài một trong chửi bới lẫn nhau, Diệp Thành không dám ra mà cao thủ của Thị Huyết Điện cũng không dám vào.
Cảnh tượng này khiến khoé miệng những người đang xem đều co giật liên hồi, một bên là nhóm trưởng lão cao ngạo, một bên là hào kiệt trẻ tuổi trên bảng Phong Vân, nhưng lúc này cả hai bên đều không cần thể diện.
Tất nhiên không phải ai cũng nhìn bọn họ chửi nhau qua lại.
Rất nhiều đệ tử trẻ tuổi đã đi vào, nhìn Diệp Thành đang chặn ở cửa.
“Vào đi, vào đi”, Diệp Thành vẫy tay rất tuỳ ý.
Lại nhìn tới các trưởng lão của Thị Huyết Điện, vẻ mặt bọn họ cực kỳ khó coi, Diệp Thành quyết tâm gây khó dễ cho Thị Huyết Điện đây mà! Đệ tử nhà khác đều được vào, chỉ có đệ tử nhà bọn họ là không được vào.
Nhưng mọi người đã đánh giá thấp Diệp Thành.
Một giây trước, đệ tử của nhà họ Viên ở Bắc Chấn Thương Nguyên được Viên Hạo dẫn dắt đi vào, nhưng vừa vào hố thần đã bị ném ra.
Mẹ kiếp!
Người của nhà họ Viên ở Bắc Chấn Thương Nguyên cũng lần lượt bị ném ra ngoài.
Chẳng bao lâu, đệ tử của nhà họ Dương ở Vân Tạng Sơn cũng bị quét sạch.
Hoa Vân và Hàn Tuấn của Chính Dương Tông, Chu Ngạo và Lý Tinh Hồn của Thanh Vân Tông cũng đã tới cửa hố thần.
“Ngươi, ngươi, vào đi”, Diệp Thành chỉ vào Chu Ngạo và Lý Tinh Hồn, hắn không có nhiều thù oán với hai tên này.
Nghe vậy Chu Ngạo và Lý Tinh Hồn như được đại xá, lao vụt vào trong.
Đệ tử chân truyền phía Hoa Vân, Hàn Tuấn của Chính Dương Tông bị hắn chặn ở cửa hố thần.
“Tần sư huynh có ý gì?”, Hoa Vân và nhóm Hàn Tuấn đều lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Thành, tuy bọn chúng đã thay đổi vẻ ngoài nhưng làm sao qua được pháp nhãn của Diệp Thành, người của Chính Dương Tông mà vẫn muốn vào ư? Không có cửa đâu.
“Ý là các ngươi không được vào”, Diệp Thành lập tức vung gậy răng sói lên, mấy người còn chưa kịp phản ứng đã bị hắn quét sạch.
Trưởng lão của Chính Dương Tông đang nấp trong góc tối không bình tĩnh được nữa, ồ ạt nhảy ra: “Tần Vũ, ngươi đang tự tìm đến cái chết đấy”.
“Có bản lĩnh thì vào đây đánh”, Diệp Thành vung gậy răng sói, hắn cũng cực kỳ cường hãn.
“Có bản lĩnh thì ngươi ra đây”, trưởng lão của Chính Dương Tông đồng loạt hét lên.
“Ra thì ra”,
Hai bên cứ thế một ngoài một trong chửi bới lẫn nhau, Diệp Thành không dám ra mà cao thủ của Thị Huyết Điện cũng không dám vào.
Cảnh tượng này khiến khoé miệng những người đang xem đều co giật liên hồi, một bên là nhóm trưởng lão cao ngạo, một bên là hào kiệt trẻ tuổi trên bảng Phong Vân, nhưng lúc này cả hai bên đều không cần thể diện.
Tất nhiên không phải ai cũng nhìn bọn họ chửi nhau qua lại.
Rất nhiều đệ tử trẻ tuổi đã đi vào, nhìn Diệp Thành đang chặn ở cửa.
“Vào đi, vào đi”, Diệp Thành vẫy tay rất tuỳ ý.
Lại nhìn tới các trưởng lão của Thị Huyết Điện, vẻ mặt bọn họ cực kỳ khó coi, Diệp Thành quyết tâm gây khó dễ cho Thị Huyết Điện đây mà! Đệ tử nhà khác đều được vào, chỉ có đệ tử nhà bọn họ là không được vào.
Nhưng mọi người đã đánh giá thấp Diệp Thành.
Một giây trước, đệ tử của nhà họ Viên ở Bắc Chấn Thương Nguyên được Viên Hạo dẫn dắt đi vào, nhưng vừa vào hố thần đã bị ném ra.
Mẹ kiếp!
Người của nhà họ Viên ở Bắc Chấn Thương Nguyên cũng lần lượt bị ném ra ngoài.
Chẳng bao lâu, đệ tử của nhà họ Dương ở Vân Tạng Sơn cũng bị quét sạch.
Hoa Vân và Hàn Tuấn của Chính Dương Tông, Chu Ngạo và Lý Tinh Hồn của Thanh Vân Tông cũng đã tới cửa hố thần.
“Ngươi, ngươi, vào đi”, Diệp Thành chỉ vào Chu Ngạo và Lý Tinh Hồn, hắn không có nhiều thù oán với hai tên này.
Nghe vậy Chu Ngạo và Lý Tinh Hồn như được đại xá, lao vụt vào trong.
Đệ tử chân truyền phía Hoa Vân, Hàn Tuấn của Chính Dương Tông bị hắn chặn ở cửa hố thần.
“Tần sư huynh có ý gì?”, Hoa Vân và nhóm Hàn Tuấn đều lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Thành, tuy bọn chúng đã thay đổi vẻ ngoài nhưng làm sao qua được pháp nhãn của Diệp Thành, người của Chính Dương Tông mà vẫn muốn vào ư? Không có cửa đâu.
“Ý là các ngươi không được vào”, Diệp Thành lập tức vung gậy răng sói lên, mấy người còn chưa kịp phản ứng đã bị hắn quét sạch.
Trưởng lão của Chính Dương Tông đang nấp trong góc tối không bình tĩnh được nữa, ồ ạt nhảy ra: “Tần Vũ, ngươi đang tự tìm đến cái chết đấy”.
“Có bản lĩnh thì vào đây đánh”, Diệp Thành vung gậy răng sói, hắn cũng cực kỳ cường hãn.
“Có bản lĩnh thì ngươi ra đây”, trưởng lão của Chính Dương Tông đồng loạt hét lên.
“Ra thì ra”,