“Nhìn vẻ mặt vừa rồi của ngươi, trước đây ngươi từng gặp Nam Minh Ngọc Thu đúng không?”, Hồng Trần Tuyết nhìn Diệp Thành, đôi mắt đẹp sáng lên, trong lời nói cũng mang theo ẩn ý sâu xa.
“Đương nhiên là con đã gặp”, Diệp Thành không giấu diếm: “Chúng con cùng nhau đi vào Thập Vạn Đại Sơn, trong khoảng thời gian đó chúng con có tách nhau ra một lúc. Đó chính là lúc con gặp tiền bối Chung Viêm, ông ấy truyền Huyền Thương Ngọc Giới cho con. Nhưng khi con đi ra và gặp lại Nam Minh Ngọc Thu lần nữa thì cô ấy đã trở nên kỳ lạ khác thường, mặc dù rất muốn ngăn cản nhưng thực lực của con không đủ nên đã để mất dấu”.
“Còn có chuyện này à”, Hồng Trần Tuyết khẽ cau mày: “Chẳng trách mấy ngày trước có cao thủ bí ẩn làm loạn thành cổ Thiên Long, ngay cả Độc Cô Ngạo cũng bị thương mà cũng không thấy Nam Minh Ngọc Thu xuất hiện”.
“Cô ấy là con gái của Huyền Hoàng”, cuối cùng Diệp Thành vẫn nói ra bí mật này.
Nghe vậy Hồng Trần Tuyết không khỏi giật mình, có vẻ bà không biết bí mật này.
“Sao có thể!”, sau khi ngạc nhiên, Hồng Trần Tuyết vội nói: “Huyền Hoàng đã qua đời ít nhất năm nghìn năm rồi, sao Nam Minh Ngọc Thu có thể sống lâu như thế? Điều này thật sự quá khó tin!”
“Nhưng đó lại là sự thật”, Diệp Thành khoan thai nói tiếp: “Năm đó cô ấy bị Huyền Hoàng phong ấn, mãi đến thời đại này mới giải được phong ấn. Ngày hôm đó cô ấy mời con vào Thập Vạn Đại Sơn chính là muốn nhờ con tìm tung tích của Huyền Hoàng giúp cô ấy, nhưng không ngờ sau khi đi ra cô ấy lại có sự thay đổi lớn như vậy”.
“Còn nữa…”, Diệp Thành tiếp tục nói: “Năm nghìn năm trước cô ấy ở trạng thái Chuẩn Hoàng đỉnh phong, vì thiên địa Đại Sở thay đổi, một luồng sức mạnh bí ẩn trấn áp thiên địa khiến tu vi của cô ấy giảm xuống còn cảnh giới Chuẩn Thiên. Đây cũng là lý do vì sao cô ấy lại mạnh như vậy, Thiên Tông Lão Tổ và Sở Linh Ngọc liên thủ cũng không áp chế được.”.
“Không thể tin được, thật sự không thể tin được!”, với Hồng Trần Tuyết lên tiếng cảm thán.
“Tiền bối cho người điều tra đi”, Diệp Thành lên tiếng: “Sắp chiến đấu với Thiên Hoàng rồi, con không muốn cô ấy nhảy ra làm loạn”.
“Ta hiểu rồi”.
Sự gia nhập của Thiên Tông thế gia khiến Viêm Hoàng trở nên nhộn nhịp hơn hẳn.
Vì vậy, Viêm Hoàng vẫn mở yến tiệc chúc mừng. Đợi tới khi mọi người tới đông đủ, Diệp Thành mới đi vào bên trong linh sơn của Thiên Tông thế gia.
Viêm Hoàng rất chu đáo khi chuẩn bị linh sơn này cho Thiên Tông thế gia, khắp nơi đều có trận pháp ngưng tụ linh khí của đất trời khiến cho linh khí của linh sơn này dày đặc dị thường.
Cả đoạn đường tới đây, Diệp Thành đã trông thấy rất nhiều đệ tử cần mẫn của Thiên Tông thế gia, dù là đêm khuya nhưng bọn họ vẫn đang miệt mài tu luyện, khi trông thấy Diệp Thành đi qua, bọn họ nhất loạt đứng dậy hành lễ.
“Không biết Thiên Tông Lão Tổ có muốn cho ta mượn nửa viên Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Đan không?”, Diệp Thành lẩm nhẩm leo lên đỉnh núi.
“Đương nhiên là con đã gặp”, Diệp Thành không giấu diếm: “Chúng con cùng nhau đi vào Thập Vạn Đại Sơn, trong khoảng thời gian đó chúng con có tách nhau ra một lúc. Đó chính là lúc con gặp tiền bối Chung Viêm, ông ấy truyền Huyền Thương Ngọc Giới cho con. Nhưng khi con đi ra và gặp lại Nam Minh Ngọc Thu lần nữa thì cô ấy đã trở nên kỳ lạ khác thường, mặc dù rất muốn ngăn cản nhưng thực lực của con không đủ nên đã để mất dấu”.
“Còn có chuyện này à”, Hồng Trần Tuyết khẽ cau mày: “Chẳng trách mấy ngày trước có cao thủ bí ẩn làm loạn thành cổ Thiên Long, ngay cả Độc Cô Ngạo cũng bị thương mà cũng không thấy Nam Minh Ngọc Thu xuất hiện”.
“Cô ấy là con gái của Huyền Hoàng”, cuối cùng Diệp Thành vẫn nói ra bí mật này.
Nghe vậy Hồng Trần Tuyết không khỏi giật mình, có vẻ bà không biết bí mật này.
“Sao có thể!”, sau khi ngạc nhiên, Hồng Trần Tuyết vội nói: “Huyền Hoàng đã qua đời ít nhất năm nghìn năm rồi, sao Nam Minh Ngọc Thu có thể sống lâu như thế? Điều này thật sự quá khó tin!”
“Nhưng đó lại là sự thật”, Diệp Thành khoan thai nói tiếp: “Năm đó cô ấy bị Huyền Hoàng phong ấn, mãi đến thời đại này mới giải được phong ấn. Ngày hôm đó cô ấy mời con vào Thập Vạn Đại Sơn chính là muốn nhờ con tìm tung tích của Huyền Hoàng giúp cô ấy, nhưng không ngờ sau khi đi ra cô ấy lại có sự thay đổi lớn như vậy”.
“Còn nữa…”, Diệp Thành tiếp tục nói: “Năm nghìn năm trước cô ấy ở trạng thái Chuẩn Hoàng đỉnh phong, vì thiên địa Đại Sở thay đổi, một luồng sức mạnh bí ẩn trấn áp thiên địa khiến tu vi của cô ấy giảm xuống còn cảnh giới Chuẩn Thiên. Đây cũng là lý do vì sao cô ấy lại mạnh như vậy, Thiên Tông Lão Tổ và Sở Linh Ngọc liên thủ cũng không áp chế được.”.
“Không thể tin được, thật sự không thể tin được!”, với Hồng Trần Tuyết lên tiếng cảm thán.
“Tiền bối cho người điều tra đi”, Diệp Thành lên tiếng: “Sắp chiến đấu với Thiên Hoàng rồi, con không muốn cô ấy nhảy ra làm loạn”.
“Ta hiểu rồi”.
Sự gia nhập của Thiên Tông thế gia khiến Viêm Hoàng trở nên nhộn nhịp hơn hẳn.
Vì vậy, Viêm Hoàng vẫn mở yến tiệc chúc mừng. Đợi tới khi mọi người tới đông đủ, Diệp Thành mới đi vào bên trong linh sơn của Thiên Tông thế gia.
Viêm Hoàng rất chu đáo khi chuẩn bị linh sơn này cho Thiên Tông thế gia, khắp nơi đều có trận pháp ngưng tụ linh khí của đất trời khiến cho linh khí của linh sơn này dày đặc dị thường.
Cả đoạn đường tới đây, Diệp Thành đã trông thấy rất nhiều đệ tử cần mẫn của Thiên Tông thế gia, dù là đêm khuya nhưng bọn họ vẫn đang miệt mài tu luyện, khi trông thấy Diệp Thành đi qua, bọn họ nhất loạt đứng dậy hành lễ.
“Không biết Thiên Tông Lão Tổ có muốn cho ta mượn nửa viên Cửu Chuyển Hỗn Nguyên Đan không?”, Diệp Thành lẩm nhẩm leo lên đỉnh núi.