“Ông lại thua rồi”, Diệp Thành phế đi tu vi của Thiên Ma Quân, vẻ mặt lãnh đạm mang theo uy nghiêm vô thượng.
Lời nói của hắn khiến Thiên Ma Quân không hiểu, kẻ ngốc cũng có thể nghe ra ông ta và Diệp Thành đã từng đấu với nhau.
Nhưng trong trí nhớ của ông ta hoàn toàn không có Diệp Thành, càng không có hình ảnh đã từng chiến đấu với hắn.
Chỉ là bây giờ những điều này đều không quan trọng, quan trọng là ông ta đã bị trấn áp, tu vi bị phế sạch hoàn toàn, trong mắt ông ta lộ vẻ kinh hãi, dường như đã biết kết cục của mình.
“Rốt cuộc ngươi là ai? Rốt cuộc ngươi là ai?”, Thiên Ma Quân gào lên, không biết là sợ hãi hay tức giận mà đôi mắt màu máu nhìn chằm chằm Diệp Thành.
Diệp Thành không nói lời nào, lòng bàn tay lướt qua đầu mày của Thiên Ma Quân, lấy đi Ma Thiên Nhãn của ông ta, Thiên Nhãn bản nguyên bên trong đã bị Tiên Luân Nhãn mạnh mẽ cướp đoạt.
A…!
Tiếng hét thảm thiết của Thiên Ma Quân rất chói tai, vết máu giữa hai lông mày rất đáng sợ, nhìn thấy cảnh tượng này ai có thể nghĩ rằng không lâu trước đây ông ta còn là Thiên Ma Quân chí cao vô thượng.
Diệp Thành vẫn im lặng, lòng bàn tay đặt lên đầu Thiên Ma Quân.
Giây tiếp theo, Thôn Thiên Ma Công xoay chuyển, Luân Hồi cũng xoay chuyển, bản nguyên ma của Thiên Ma Quân còn có đạo tắc trong huyết cốt đều bị hắn hút hết, hoà tan trong luân hồi, trở thành chất nuôi dưỡng Thánh thể cho hắn.
A…!
Tiếng hét của Thiên Ma Quân càng thê thảm hơn, thân thể héo khô với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, cho đến khi hoá thành mây khói.
Đúng thế, Thiên Ma Quân lại thất bại, ông ta của tương lai là Ma thần vô song, bị Diệp Thành tương lai giết chết.
Bây giờ họ gặp nhau trước, ông ta vẫn là người bị giết, trong trận chiến túc mệnh, người thắng vẫn là Diệp Thành, dù là hiện tại hay tương lai, dù là Thiên Ma Quân hay Ma thần vô song thì đều là bên thất bại.
Sau khi diệt Thiên Ma Quân, Diệp Thành mới ngồi xếp bằng trên đất, dùng Tiên Luân Thiên Sinh để chữa lành vết thương.
Hắn cần trở lại trạng thái đỉnh phong để xông ra ngoài, cho ma trụ chọc trời một đòn tuyệt thế, hắn đã sẵn sàng quyết đấu đến chết bất cứ lúc nào, dù chết cũng phải phá huỷ được ma trụ.
Giết!
Đất trời rộng lớn, đại quân Thiên Ma lại phát động tấn công, tu sĩ Đại Sở toàn lực chống cự, thương vong vô cùng nhiều.
Trong thế giới tối tăm chỉ có màn đêm, không có ban ngày.
Trận chiến này đã kéo dài không biết bao lâu, tu sĩ Đại Sở lại bị đánh bại, sau lưng là núi thây, biển máu.
Trong hố đen không gian, Diệp Thành chậm rãi mở mắt, thở ra một hơi khí đục.
Lúc này hắn mới đứng dậy, sử dụng bí thuật khiến đường nét trên khuôn mặt thay đổi, biến thành hình dáng của Thiên Ma Quân, dù là linh hồn hay khí tức, hắn đều cố gắng hết sức mô phỏng.
Bên ngoài, mấy đại ma quân vẫn đang nhìn hư thiên, trong lòng thấy hơi ngạc nhiên: “Không nghe thấy động tĩnh đại chiến nữa, chắc Thiên Ma Quân đã giết được Hoang Cổ Thánh Thể kia, sao vẫn chưa đi ra nhỉ?”
“Chắc là bị thương nên đang chữa trị”, Cửu U Ma Quân cười nhạt.
“Ta thấy chắc là đã giết được Hoang Cổ Thánh Thể, lúc này đang hấp thu bản nguyên của Hoang Cổ Thánh Thể”, Địa Ma Quân hừ lạnh: “Rất giống tác phong làm việc của ông ta, xưa nay không bao giờ chia sẻ thành quả chiến thắng với người khác”.
“Ra rồi”, Địa Ma Quân vừa dứt lời đã thấy không gian biến dạng, Diệp Thành, người đã biến thành Thiên Ma Quân bước ra.
“Xem ra ta đoán không sai”, Diệp Thành vừa đi ra, Địa Ma Quân lại nói một câu quái gở, dường như ngửi được khí tức Thánh thể trong người Diệp Thành, phải nói rằng cảm tri lực của ông ta khá tốt, tuy Diệp Thành đã che giấu rất kỹ nhưng vẫn bị ngửi thấy.
“Thiên Ma Quân, không biết khí huyết của Hoang Cổ Thánh Thể có mùi vị thế nào?”, Lôi Ma Quân cười bỡn cợt.
Diệp Thành làm ngơ trước lời nói của bọn họ, ánh mắt và thần thức của hắn từ lúc bước ra vẫn luôn chú ý tới ma trụ chọc trời cách đó không xa.
Ở gần ma trụ như lúc này hắn mới thật sự cảm nhận được áp lực mạnh mẽ.
Ma trụ xuyên trời đất, uy áp cũng xuyên trời đất, mỗi luồng khí tức tràn ra đều như ngọn núi khổng lồ tám nghìn trượng, chèn ép khiến người ta không thở nổi. Bên trên ma trụ lạc ấn chi chít ma văn cổ, mỗi ma văn đều như hút mất tâm thần của người, dù là hắn cũng hơi thất thần.
Điều khiến hắn cau mày là xung quanh ma trụ có rất đông Thiên Ma binh, số lượng lên tới vài triệu người.
Ngoài ra, kết giới bao phủ ma trụ còn đáng sợ hơn bất kỳ loại kết giới nào mà hắn từng thấy, dù là hắn cũng không có đủ tự tin để phá vỡ lớp phòng ngự của nó, mọi thứ tệ hơn nhiều so với những gì hắn tưởng tượng.
Đột nhiên Diệp Thành cất bước, từng bước đi về phía ma trụ.
Thấy Diệp Thành rời đi, mấy đại ma quân khịt mũi lạnh lùng, có vẻ rất bất mãn vì bị hắn phớt lờ.
Hừm!
Địa Ma Quân cau mày, đột nhiên quay đầu lại, nhìn chằm chằm bóng lưng Diệp Thành, hai mắt gần như híp lại thành một đường.
Hắn không phải Thiên Ma Quân!
Ngay sau đó, ông ta đột nhiên hét lớn.
Còn chưa nói xong, ông ta đã ra tay, một cây chiến mâu lập tức xuyên qua hư thiên, bay về phía Diệp Thành, uy lực cực mạnh của nó có thể gọi là uy lực diệt thế.
Cảm nhận được sát khí sau lưng, vẻ mặt Diệp Thành thoáng chốc trở nên khó coi, hắn quay phắt người lại, tránh được một mâu đó.
Ù!
Tiếp theo, Huyết Linh Thần Đao xuất hiện trong tay hắn, tinh nguyên Thánh thể dồi dào, sức mạnh huyết mạch, đạo tắc, thần thông hội tụ trong chốc lát, một đao đỉnh phong nhất chém về phía ma trụ.
Mọi chuyện chỉ diễn ra trong tích tắc, ngoài Địa Ma Quân, những đại ma quân khác đều không ngờ tới.
Ầm!
Một đao tuyệt thế của Diệp Thành như chém vào khối sắt cứng, chẳng những không chém được kết giới bảo vệ ma trụ mà còn khiến hắn bị bay ra ngoài.
To gan!
Đám Viêm Ma Quân đồng loạt xông tới, đầu mày mỗi người đều có thần khí bay ra, trấn áp chư thiên bốn phương.
Nếu Địa Ma Quân không nhìn ra, nếu Diệp Thành không tấn công ma trụ thì đến giờ bọn họ vẫn không dám tin một cảnh giới Chuẩn Thiên mà lại có gan lớn đến thế, dám giở trò trước mặt mấy đại Chuẩn Đế Thiên Ma Vực bọn họ.
Nhưng trong lòng bọn họ vẫn kinh hoàng.
Người trước mặt không phải Thiên Ma Quân, vậy Thiên Ma Quân thật đâu?
Đây mới là điều khiến bọn họ sốc nhất, Thiên Ma Quân đã chết, Thiên Ma Quân là ma quân thứ nhất dưới trướng Thiên Ma Đại Đế mà lại bị một cảnh giới Chuẩn Thiên giết chết.