Mục lục
Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quả nhiên là thu hoạch không nhỏ, những thứ cướp được từ các phân các Kim Ô, tiền chuộc lấy các Kim Ô, túi chứa đồ của thái tử Kim Ô, những thứ này cộng lại là một khoản tài sản khổng lồ, thậm chí còn nhiều hơn trước.

“Giải quyết xong Kim Ô, giờ đến Côn Bằng”, cất bảo vật đi, hắn xoay người bước vào bóng tối.

Bầu trời đêm thăm thẳm, ngôi sao vỡ vụn giống như cát bụi, hắn một đường đi vào thành cổ, thành cổ ban đêm cũng phồn hoa.

Khắp nơi đều là tiếng bàn tán nói chuyện, đa phần là các quán trà, quán rượu, tu sĩ tụ tập, luôn có một hai người nói chuyện: “Lần này tộc Kim Ô tổn thất nhiều rồi”.

“Lần này cụ tổ nhà họ Diệp đánh rất hay”, rất nhiều người đều thở dài một tiếng: “Mặc dù ông ta đã chết nhưng Kim Ô cũng rất chật vật, không nói những cái khác, ý ta là thái tử Kim Ô”.

“Mấy cái chết đã cảnh báo chúng ta, bớt giả tạo, bớt tạo nghiệp, làm nhiều việc thiện tích đức”.

“Chỉ tiếc là tiền chuộc nhiều không đếm xuể”, cũng có vài người lộ ra vẻ đau xót: “Nhiều tiền như thế, cũng mặc dù cụ tổ nhà họ Diệp và thái tử Kim Ô đã không còn nữa”.

Tiếng bàn tán rất sôi nổi, Diệp Thành lặng lẽ đi ngang qua, sau đó rẽ vào mấy khúc cua, cũng không bằng phân các Thiên Võng.

Vẫn là ông lão gầy gò ấy, nhưng ông ta không nằm dài trên ghế ngâm nga giai điệu như lần đầu đến, mà lại ngồi xổm trên ghế, hai tay chắp lại, lẩm bẩm gì đó không biết.

Trước đó ông ta đã bán tư liệu về Kim Ô cho Diệp Thành, sau đó Kim Ô bị giết, có lúc ông ta tự hỏi đây có xem là đang tạo nghiệp không, khiến cho tộc Kim Ô khổ sở.

“Sao vậy, không làm ăn nữa à?”, Diệp Thành đứng đó, giọng nói già nua, ngữ khí âm trầm.

“Có chứ”, ông lão gầy gò bị đánh thức, vội vàng đứng dậy, nhưng khi nhìn thấy quần áo của Diệp Thành, lập tức cảm thấy khá quen mắt, chỉ là không chắc chắn có phải là người ngày đó hay không.

“Thông tin về tất cả đệ tử và trưởng lão ngoại phái của tộc Côn Bằng, ngoại trừ phân các”, Diệp Thành lạnh nhạt nói, rất tự giác đưa một túi chứa đồ cho ông ta, trong đó có một nghìn vạn nguyên thạch.

“Tộc Côn Bằng?”, ông lão gầy gò sửng sốt, mặt lộ ra vẻ quái lạ, trước đó ông ta còn hơi nghi ngờ nhưng bây giờ ông ta đã xác định người trước mắt này chắc chắn là người mua tin tức về tộc Kim Ô trước đó, lần này người này lại mua thông tin về tộc Côn Bằng, mục đích quá rõ ràng.

“Mau lên!”, thấy ông lão gầy gò ngây người, Diệp Thành trầm giọng nói, lời nói còn có vẻ đe dọa.

“Đạo hữu thứ lỗi cho ta, ta không có thông tin gì về đệ tử ngoại phái và trưởng lão của tộc Côn Bằng cả”, ông lão gầy gò cười khan: “Nói cách khác, toàn bộ đệ tử và trưởng lão được phái ra ngoài đã bị gọi về gia tộc rồi, còn các phân các lớn của tộc Côn Bằng cũng đã rút hết về gia tộc rồi”.

“Chuyện gì thế?”, Diệp Thành nhướng mày, chuyện này nằm ngoài dự đoán của hắn rồi.

“Tộc Kim Ô tổn thất nặng nề nên bọn họ cũng sợ rồi!”, ông lão gầy gò chắp tay, nói rồi còn không quên liếc nhìn Diệp Thành, ngươi hung hăng, lợi hại như vậy, ai dám lảng vảng ở bên ngoài.

“Hơi đau trứng nhỉ!”, Diệp Thành cũng khoanh tay lại, đúng thật là rất đau trứng, hiện giờ hắn đã có tiền, muốn giết tộc Côn Bằng, nhưng không ngờ bọn chúng đều trốn về hang ổ của mình rồi.

“Thật ra cũng không phải đều là vì tộc Kim Ô”, ông lão gầy gò nói tiếp: “Một tháng trước, đại trận tự phong của tộc Côn Bằng đã được mở, triệu hồi đệ tử ngoại phái và các phân các về cũng là chuyện thường tình”.

“Đóng cửa?”, Diệp Thành nhíu mày, chuyện này hơi nan giải, có trời mới biết tộc Côn Bằng muốn đóng cửa bao lâu, hắn phải đợi đến bao giờ mới trả được thù, không biết chừng đến lúc đó hắn đã chết già rồi.

“Ngoại trừ sào huyệt của Côn Bằng, người tộc Côn Bằng không còn ai ở bên ngoài à?”, vài giây sau, Diệp Thành lại nhìn ông lão gầy gò: “Người ít cũng không sao, chỉ cần có là được”.

“Có thì vẫn có”, ông lão gầy gò cười: “Trong vài mỏ nguyên thạch của tộc Côn Bằng vẫn còn người, hơn nữa còn không ít, lúc này có lẽ cũng đang thu dọn sạch sẽ, bắt đầu quay về gia tộc”.

“Mỏ nguyên thạch?”, mắt Diệp Thành sáng lên, nơi đó tốt đấy, có nhiều tiền.

“Ba trăm vạn nguyên thạch”, ông lão gầy gò rất tự giác lấy các thông tin về vài mỏ nguyên thạch của gia tộc Côn Bằng ra, cũng không biết Diệp Thành có cần hay không vẫn nhét vào tay hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK