Phá!
Diệp Thành bước lên trời, tay vung Huyết Linh Thần Đao, một đao chém bay mấy chục cờ chiến, may mà hắn đang không ở trạng thái đỉnh phong, nếu không một đao này đã đủ khiến trận kỳ pháp trận của Hắc Ám Ma Quân sụp đổ hoàn toàn.
Keng!
Cùng lúc đó, Cơ Tuyết Băng cũng vung Huyền Linh Thần Kiếm lên, trận kỳ pháp trận vốn đã tổn hại, lúc này lại thêm một kiếm nên hoàn toàn bị phá tan.
Trận kỳ pháp trận bị cường thế công phá, với sức chiến đấu của Hắc Ám Ma Quân mà cũng bị đẩy lùi về sau, cái gì gọi là thể hiện không quá ba giây, chính là để nói người như ông ta! Hùng hùng hổ hổ từ Bắc Chấn Thương Nguyên tới, cuối cùng lại bị đánh nhục mặt.
Giết, giết cho ta!
Hắc Ám Ma Quân gầm thét, vung chiến mác chỉ vào Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng nơi xa.
Nhưng ông ta không hét thì không sao, vừa hét một cái thì thấy Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng đang chuẩn bị quay về Nam Sở đã chuyển hướng sang tấn công về phía mình.
Mẹ kiếp!
Hành động này của Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng khiến người trên tường thành Nam Sở đều ngây người.
Họ đang làm gì vậy? Định giết Hắc Ám Ma Quân trong đội hình chín mươi triệu quân Thiên Ma sao?
Không chỉ phía Thái Hư Cổ Long mà đến phía Đông Hoàng Thái Tâm đang trong đại điện Thiên Huyền Môn cũng bị sốc, đó là chín mươi triệu quân Thiên Ma, là Hắc Ám Ma Quân dưới trướng Thiên Ma Đại Đế, cảnh giới Chuẩn Đế đỉnh phong hàng thật giá thật đó!
Điên cuồng!
Sao các ma tướng Thiên Ma không nhìn ra mục đích của Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng, chúng nổi giận đùng đùng. Đó là Hắc Ám Ma Quân tôn kính của bọn chúng mà lại bị xem nhẹ, huống hồ là trong chín mươi triệu quân Thiên Ma bọn chúng, đây quả thực là sự sỉ nhục trắng trợn.
Hàng trăm nghìn ma tướng lập tức nhào tới.
Thúc Địa Thành Thốn!
Đảo Ngược Càn Khôn!
Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng lần lượt thi triển bí thuật, tránh được rất nhiều ma tướng, thoáng chốc đã tới nơi cách Hắc Ám Ma Quân một trăm trượng.
Tự tìm cái chết!
Người giận nhất đương nhiên là Hắc Ám Ma Quân, ông ta đường đường là Chuẩn Đế đỉnh phong, là một đại ma quân dưới trướng Thiên Ma Đại Đế của Thiên Ma Vực, bị xem nhẹ thế này sao ông ta có thể không tức giận?
Ngay tức thì, ông ta vung chiến mác, khuấy đảo thiên địa.
Phía trên bầu trời xuất hiện một vòng xoáy cực lớn, ẩn chứa sức mạnh thôn phệ huỷ thiên diệt địa, lập tức hút Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng vào trong, không chỉ hai người họ mà ma tướng ở gần đó cũng bị hút vào, thoáng chốc đã hút cả mấy chục nghìn người.
Shh!
Nhìn thấy hành động này, đừng nói phía Thái Hư Cổ Long, đến ma tướng của Thiên Ma cũng đều hít vào một hơi khí lạnh, dường như biết đó là thần thông gì, càng biết uy lực của nó mạnh thế nào.
Mở!
Phá!
Tuy nhiên, khi tất cả mọi người đang bàng hoàng thì giọng nói lạnh như băng của Diệp Thành và Cơ Tuyết Băng đã vọng ra từ vòng xoáy đang quay nhanh kia.
Ngay sau đó, hai bàn tay khổng lồ màu vàng kim xuất hiện phá tan vòng xoáy cực lớn, Diệp Thành bay vọt ra như một con giao long, sau đó là Cơ Tuyết Băng, cô quay người vung kiếm hoàn toàn đập tan vòng xoáy.
Hắc Ám Ma Quân gặp phản phệ dữ dội, rên lên một tiếng rồi lùi về sau, vẻ mặt vô cùng dữ tợn.
Bát Hoang Trảm!
Diệp Thành bay lên trời, giơ cao Huyết Linh Thần Đao rồi chém xuống, một đao chia cắt thiên địa.
Hắc Ám Ma Quân hừ lạnh, vung chiến mác, một mác đẩy lùi Diệp Thành.
Cơ Tuyết Băng lao tới, bàn tay ngọc trong suốt như pha lê xẹt ngang bầu trời, đè xuống khiến Hắc Ám Ma Quân lảo đảo một hồi, suýt thì bị một đao của Diệp Thành chém chết.
Cút!
Hắc Ám Ma Quân gầm thét, ma lực hắc ám cuộn trào như biển, hất hai người ra xa.
Nhất Niệm Hoa Khai!
Trong lúc lùi lại, Cơ Tuyết Băng khẽ khép hờ đôi mắt, giây tiếp theo cô mở ra, thi triển cấm thuật bá đạo nhất trong Huyền Linh Cấm Pháp.
Trong phút chốc, Hắc Ám Ma Quân ngẩn ra, bị kéo vào một huyễn cảnh kỳ lạ.
Nhưng ông ta là ai? Là ma quân dưới trướng Thiên Ma Đại Đế, Nhất Niệm Hoa Khai của Cơ Tuyết Băng chỉ khiến ông ta thất thần một giây đã bị ông ta phá được.
Nhưng chỉ trong một giây đó, Diệp Thành đã tới nơi.
Chết đi!
Vẻ mặt Hắc Ám Ma Quân hung dữ như một con quỷ, ông ta vung chiến mác lên.
Diệp Thành đứng yên mặc cho chiến mác ấy đâm vào người, không né tránh cũng không phòng ngự.
Phập!
Dưới sự chú ý của mọi người, ngực Diệp Thành bị đâm xuyên tại chỗ, máu tươi bắn ra, từng giọt từng giọt vô cùng chói mắt.
Trả lại ông một chưởng!
Diệp Thành hừ lạnh một tiếng, một chưởng đập thẳng vào ngực Hắc Ám Ma Quân.
Phụt! Phụt!
Hai người đều nôn ra máu, đứng tách ra ở hai bên hư thiên, lúc này mọi người mới hiểu Diệp Thành dùng cách đánh địch thiệt một nghìn, mình thiệt tám trăm. Một mác của Hắc Ám Ma Quân đâm xuyên ngực hắn, một chưởng của hắn đánh trúng tim Hắc Ám Ma Quân.
Không đúng!
Địa Ma Quân đang theo dõi trận chiến ở Bắc Chấn Thương Nguyên nheo mắt, dường như ở nơi cách không biết bao nhiêu dặm vẫn nhìn thấy pháp ấn quái dị trước ngực Hắc Ám Ma Quân, hình dáng của nó như Luân Hồi, nó đang nhanh chóng xoay tròn liên tục huỷ diệt tinh khí và bản nguyên của Hắc Ám Ma Quân, đến linh hồn cũng khó tránh khỏi.
Luân Hồi?
Những ma quân khác cũng chợt nheo mắt: “Chẳng trách hắn có thể giết được Thiên Ma Quân, hoá ra là đã ngộ được sự huyền diệu này”.