Dưới bầu trời, Bắc Sở vô cùng náo nhiệt.
Trước tiên phải nói đến Huyết Khung, ông ta dẫn theo đại quân phân điện thứ chín của Thị Huyết Điện không hề kiêng dè, khiến ai nhìn thấy cũng sợ mất mật.
Lại nói đến Thị Huyết Thần Ảnh, tuy hành động bí mật nhưng động tĩnh lại không nhỏ, những thành cổ có danh tiếng của gần một nửa Bắc Sở đều có dấu vết của chúng, chúng canh giữ sát sao tại truyền tống trận.
Cuối cùng là thế lực của Viêm Hoàng ở Bắc Sở, tuy rằng thực lực không bằng một phần một trăm của Thị Huyết Điện nhưng lại toàn làm ra động tĩnh lớn, hơn nữa rất nhiều thế lực ở Bắc Sở đều lần lượt bị quấy rối.
Điều khiến người dân Bắc Sở khó hiểu là đến giờ họ vẫn chưa biết là thế lực nào đang âm thầm quấy rối.
“Hai ngày nay lạ thật, sao Bắc Sở lại xảy ra nhiều chuyện thế chứ?”, nơi các tu sĩ tụ tập, tiếng bàn tán xôn xao đã hình thành một làn sóng: “Đầu tiên là Diệp Thành giết Thương Minh, sau đó là Diệp Thành tự nổ, tiếp nữa là Bắc Chấn Thương Nguyên, bây giờ các thế lực lớn của Bắc Sở đều bị kéo vào, đại loạn à?”
“Xem ra thiên hạ sắp hỗn loạn rồi”.
“Thế cục của thiên hạ này, chia lâu rồi tất hợp, hợp lâu rồi tất chia”, có người vuốt râu nghiêm túc nói: “Xem ra Bắc Sở cách ngày thống nhất không còn xa nữa”.
“Ôi không thể tin được, không thể tin được, điện chủ Thị Huyết Điện chết rồi, còn bị chém bay đầu”, ở nơi tu sĩ tụ tập sôi nổi, trong làn sóng thuỷ triều bàn tán không ngừng vang lên tiếng gào thét thế này.
Lời này vừa dứt, ánh mắt mọi người đều tập trung về một phía.
Đập vào mắt họ là ông lão áo trắng vác bao gai, lúc này ông ta vẫn đang gào thét ầm ĩ, đó chẳng phải Lưu Năng sao?
“Ta nói này, ngươi đừng tung tin đồn thất thiệt, cẩn thận Thị Huyết Điện giết ngươi đấy”, có người nhìn Lưu Năng với vẻ mặt không tin.
“Linh tinh, ta tận mắt nhìn thấy mà, còn có thuỷ tinh ký ức làm chứng nữa”, Lưu Năng đổ hết thuỷ tinh ký ức trong bao gai ra: “Không phải đùa đâu, chúng ta có bằng chứng”.
“Mẹ kiếp, đúng là thật này”, đã có người cầm thuỷ tinh ký ức lên, khi nhìn thấy hình ảnh bên trong thì ngạc nhiên hô lên.
“Có… Có thật không đấy?”, trong thành cổ tập trung tu sĩ lập tức bùng nổ.
“Tám phần là thật rồi”.
“Không thể nào!”, có người gãi đầu: “Ông ta là điện chủ Thị Huyết Điện cơ mà, cho dù Thiên Đình của Nam Sở cũng không có thực lực này!”
“Ta đã tận mắt chứng kiến rồi, có thể là giả sao?”, Lưu Năng hoà vào đám đông phun nước bọt khắp trời, khả năng diễn xuất của ông ta không phải dạng vừa, lừa cho ai nấy đều ngớ người.
Hơn nữa ông ta rất thông minh.
Diệp Thành đưa cho ông ta rất nhiều linh thạch ký ức, nhưng ông ta chỉ đưa cho mọi người xem ký ức điện chủ Thị Huyết Điện bị giết, mục đích là khuấy đục vũng nước này trước, còn những linh thạch ký ức còn lại sẽ lần lượt xuất hiện theo trình tự như kế hoạch ban đầu.
Phải nói rằng chiêu này của Diệp Thành đã gây ra sóng gió rất lớn.
Tạm thời không nói đâu xa, chỉ nói đến điện chủ chín phân điện lớn của Thị Huyết Điện.
Nhận được tin tức, điện chủ chín phân điện lớn của Thị Huyết Điện đều bất giác xoa cằm, trong mắt lập loè tia sáng bất định, nhất là Huyết Khung vẫn đang truy sát Hạo Thiên thế gia, ông ta dứt khoát ra lệnh ngừng tìm kiếm.
“Điện chủ, tám phần chỉ là lời đồn thôi”, một thống lĩnh bên cạnh ông ta lên tiếng.
“Nhưng nếu là thật thì sao?”, Huyết Khung khẽ nheo mắt, nếu là thật thì việc ông ta cần làm không phải là đuổi theo Hạo Thiên thế gia, mà là gấp rút trở về giành chức điện chủ.
So với những thống lĩnh kia, ông ta là điện chủ phân điện thứ chín nên phải suy nghĩ xa hơn, nếu chỉ đồn thổi thì đương nhiên là tốt nhất.
Nhưng nếu là thật thì sao? Vậy thì phải cân nhắc kỹ lưỡng, nếu Thị Huyết Diêm La thật sự đã bị giết thì vị trí điện chủ Thị Huyết Điện sẽ bị bỏ trống. Ông ta là điện chủ phân điện, có tư cách cạnh tranh ngôi vị điện chủ Thị Huyết Điện, bây giờ ông ta đang dẫn quân ra ngoài, so với những điện chủ khác thì ông ta đã mất đi cơ hội tốt.
Không sợ việc to tát, chỉ sợ điều không may, nghĩ thông suốt điều này, Huyết Khung lập tức trầm giọng bảo: “Truyền lệnh xuống, đại quân ở tại chỗ chờ lệnh”.
“Điện chủ tin thật đấy à?”, thống lĩnh đó ngạc nhiên nhìn Huyết Khung.
“Sao nhiều lời thế, truyền lệnh xuống đi!”, Huyết Khung đùng đùng nổi giận: “Còn nữa, truyền tin cho Phong Ảnh, mau chóng tới gặp ta”.
“Tuân…tuân lệnh”, thống lĩnh kia lập tức rút lui.
Nhìn thống lĩnh kia bước ra ngoài, trong mắt Huyết Khung loé lên một tia sắc bén: “Thị Huyết Diêm La, nếu chuyện này là thật thì là ông trời giúp ta”.
Nói rồi, khoé môi ông ta nở nụ cười nhạo báng.
Nếu là trước kia, dưới tình hình này, ông ta chỉ có thế lực yếu ớt đương nhiên không dám về giành ngôi vị điện chủ.
Nhưng bây giờ ông ta đã không phải Huyết Khung của trước kia nữa, ông ta có quyền điều động Thị Huyết Thần Ảnh, nói thẳng ra là sau khi Thị Huyết Diêm La chết, Thị Huyết Thần Ảnh vẫn tuân theo lệnh của ông ta, có họ giúp sức, ông ta hoàn toàn có thực lực giành ngôi vị điện chủ.
Có lẽ ham muốn quyền lực đã dần nuốt chửng tâm trí, khiến ông ta hoàn toàn quên mất mình còn có nhiệm vụ truy sát Hạo Thiên thế gia.
Nhưng việc làm của ông ta lại chính là điều Diệp Thành mong muốn.
Tuy đại quân phân điện thứ chín của Thị Huyết Điện đã được chăm sóc ổn định lại, nhưng Bắc Sở vẫn sục sôi, không chỉ Bắc Sở mà lúc này Nam Sở cũng náo nhiệt như thế.