Bầu trời đêm thăm thẳm, những vì sao sáng lấp lánh.
Nam sở về đêm không hề yên bình, quan trọng đó là động tĩnh phía Thanh Vân Tông quá lớn, từ khi Thanh Vân Tông bị bao vây, liên quân của Hằng Nhạc Tông và Chính Dương Tông đã dốc hết sức công kích bọn họ hai ngày một đêm rồi.
Có điều điều khiến bọn họ cảm thấy khó chịu đó là bọn họ vẫn không thể nào công phá được kết giới hộ sơn của Thanh Vân Tông.
Phía này, Diệp Thành ra khỏi tiểu viên, hắn cứ thế chạy ra khỏi cổ thành rồi lại chạy vào một rặng núi.
Vì phải thử một loại phương pháp phá giải nên có lẽ phải dùng đến rất nhiều quân bài áp chót, ví dụ như ma đạo, không thể nào để Cơ Tuyết Băng trông thấy được, nếu không thì thân phận của hắn rất có khả năng sẽ bị nghi ngờ.
Rầm!
Không lâu sau đó, bên trong rặng núi liền vang lên tiếng động mạnh khiến chim muông bay tán loạn.
Diệp Thành tạo ra một sơn động trên vách đá sau đó bay vào trong, tiếp đó hắn triệu gọi ra Âm Minh Tử Tướng trấn thủ cửa sơn động.
Không lâu sau đó, hắn liền khoanh chân ngồi xuống.
Bắt đầu thôi!
Đầu tiên, Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu rồi mới từ từ nhắm mắt lại.
Ma đạo, mở!
Sau tiếng hô khẽ của Diệp Thành, đôi mắt hắn chợt mở ra.
Đột nhiên, sát khí ma đạo cuộn trào cứ thế bao quanh Diệp Thành, trong đó còn có cả những tiếng thét gào vang lên, mái tóc màu đen của hắn biến thành màu đỏ, giữa trán có ma văn cổ xưa xuất hiện, đôi mắt Diệp Thành cũng đồng thời biến thành màu đỏ như màu máu.
Vù!
Vì sức mạnh của ma đạo mà quang chiếu bị phong cấm trong vùng đan hải của hắn rung lên.
Thú vị đấy.
Đôi mắt Diệp Thành sáng lên.
Sức mạnh ma đạo phá vỡ thế cân bằng trong cơ thể hắn, đụng chạm tới sức mạnh phong cấm vùng đan hải.
Điều đó chứng minh rằng mọi sự suy đoán của hắn là hoàn toàn chính xác, muốn phá vỡ được phong cấm của vùng đan hải không những cần tiên hoả và thiên lôi bên trong vùng đan hải mà cần có sự phối hợp của ngoại lực, nội và ngoại cùng phối hợp, phong cấm có lẽ thật sự có thể bị phá bỏ.
Không vội, còn nữa.
Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu, hắn từ từ tôi luyện sức mạnh của huyết mạch thánh thể, ngưng tụ sức mạnh linh hồn.
Tinh thần chi lực, tới!
Sau tiếng hô khẽ của Diệp Thành, chín phần phân thân của hoang mạc cấm địa lần lượt được khởi động, cứ thế sức mạnh của các vì sao được đẩy tới.
Tinh nguyên đại địa, tới!
Lại là một tiếng hô khẽ của Diệp Thành, chín phần phân thân của hắn dưới lòng đất của Chính Dương Tông cũng đồng thời được truyền tới.
Ấy?
Cảm nhận được sự khác thường của chín phần phân thân, Thái Hư Cổ Long ở lòng đất của Chính Dương Tông bất giác hé mắt nhìn, sau đó nó thông qua chín phần phân thân thấy được cảnh tượng bên phía Diệp Thành và cũng trông thấy Diệp Thành đang làm gì.
“Tên tiểu tử này đúng là có khả năng nghịch thiên mà”, không lâu sau đó, Thái Hư Cổ Long tấm tắc, vì nếu như là nó thì cũng sẽ thông qua sự phối hợp giữa nội lực và ngoại lực để phá giải phong cấm trong vùng đan hải.
Vút! Vút! Vút!
Khi Thái Hư Cổ Long còn đang tặc lưỡi thì cơ thể Diệp Thành bên trong sơn động đã vang lên những âm thanh thế này.
Nếu nhìn kĩ thì sẽ nhận ra trong cơ thể hắn được ngưng tụ ra bốn thanh trường kiếm, một luồng sức mạnh ma đạo được hình thành, một luồng sức mạnh của huyết mạch hoang cổ thánh thể được ngưng tụ, một luồng sức mạnh của tinh nguyên đại địa được hình thành, một luồng sức mạnh của linh hồn ở cấp Thiên được ngưng tụ, và cuối cùng là luồng sức mạnh thứ năm, sức mạnh của tinh thần.
Năm thanh kiếm sắc lạnh mạnh mẽ mang theo sức mạnh bá đạo.
Dung hoà cho ta!
Diệp Thành hô lên, năm thanh kiếm ngự động và không ngừng dung hoà lại, dung hoà thành một thanh thần kiếm sáng chói.
Lúc này, tiên hoả và thiên lôi trong vùng đan hải của hắn cũng ngự động, cả hai dung hoà lại với nhau, tiên hoả và thiên lôi đan xen, ngưng tụ thành một cây thần tiễn màu đen.
Phá!
Sau tiếng hô của Diệp Thành, thần kiếm màu vàng kim và thần tiễn màu đen cũng đồng thời di chuyển, bên trong vùng đan hải, thần tiễn màu đen bắn về phía tầng quang chiếu kia, thần kiếm màu vàng kim bắn về phía quang chiếu từ bên ngoài, mục tiêu của cả hai là đều ngưng tụ tại một điểm.