Mục lục
Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bùm! Đùng! Đoàng!

Dưới màn đêm đen, trời đất không hề yên bình, tiếng ầm ầm giống như sấm rền, đinh tai nhức óc.

Đại quân chín điện của Chính Dương Tông đồng loạt sát phạt tới.

Trên không, thần hồng rợp kín bầu trời, người điều khiển phi kiếm, người cưỡi linh thú, người đi trên hư không, thực lực của ai cũng bá đạo, toàn thân tản ra thần huy chói lọi, giống như những vì sao sáng.

Dưới đất là một mảng đen kịt, giống như tấm thảm đen bao phủ toàn bộ mặt đất, đại quân Âm Minh bao vây Thanh Vân Tông chật kín không một khe hở, bọn chúng thật sự rất giống như chui lên từ địa ngục.

“Có ít nhất hơn một nửa là đại quân Âm Minh”, nhìn thế trận khổng lồ như vậy, các vị lão bối của Hằng Nhạc, Viêm Hoàng và các thế gia lớn âm thầm truyền âm cho nhau.

“Đây đâu chỉ là đại quân của chín điện, ít nhất cũng phải mười lăm điện”, lão tổ nhà họ Tô suy tính.

“Xem ra Chính Dương Tông đã hạ quyết tâm tiêu diệt Thanh Vân Tông”, Hằng Nhạc Chân Nhân nhẹ nhàng vuốt râu: “Đội hình lớn thế này Thanh Vân Tông khó mà chống cự nổi”.

“Lúc trước muội biết Chính Dương Tông có bao nhiêu đại quân Âm Minh không?”, bên này, trên đỉnh núi, Diệp Thành dời tầm mắt, nhìn về phía Cơ Tuyết Băng.

Cơ Tuyết Băng khẽ lắc đầu: “Tuy ta là Thánh nữ của Chính Dương nhưng cơ mật cấp cao đều nằm ngoài tầm với, giống như đại quân Âm Minh này, ta chỉ biết đến sự tồn tại của chúng chứ không biết con số chính xác”.

“Ẩn náu thật kỹ!”, Diệp Thành lạnh lùng nói.

“Công Tôn Trí, các ngươi tự mở kết giới hay để chúng ta tấn công đây?”, khi hai người trò chuyện, một giọng nói bỡn cợt vang lên khắp bầu trời. Trên vân đài có một người trung niên mặc áo giáp đen đang đứng, ông ta chính là điện chủ phân điện thứ nhất của Chính Dương Tông.

“Xem ra đến giờ Chính Dương Tông vẫn chưa biết Thanh Vân đã đổi chủ”, nhìn điện chủ phân điện thứ nhất của Chính Dương Tông, Tư Đồ Long Sơn - lão tổ nhà Tư Đồ ở trước đại điện Thanh Vân Tông nở nụ cười ung dung.

“Vậy nên hôm nay bọn chúng sẽ chỉ có đi mà không có về”, Chu Ngạo cũng mặc áo giáp đứng bên cạnh, sau lưng hắn ta là cao thủ của Thanh Vân, Hằng Nhạc, Viêm Hoàng và các thế gia lớn, đêm qua họ đã đến Thanh Vân trước để tiện cho việc bao vây tấn công đại quân Chính Dương Tông từ cả hai phía.

Phía Chu Ngạo vẫn ổn vì đã biết trước đêm nay Chính Dương Tông sẽ tấn công, nhưng đệ tử và trưởng lão của Thanh Vân Tông lại không bình tĩnh như vậy, thấy đội hình của đại quân Chính Dương Tông lớn như thế, mọi người sợ hãi tái mặt.

“Cho thể diện mà lại không cần”, không nhận được phản hồi từ Thanh Vân Tông, điện chủ phân điện thứ nhất của Chính Dương Tông hừ lạnh, sau đó phất tay hét lớn: Tấn công.

Ầm! Ầm! Ầm!

Ông ta vừa dứt lời, âm thanh ầm ầm vang lên từ mọi hướng, hư không sát trận của đại quân Chính Dương Tông hoạt động, phát ra thần mang rực lửa, sức huỷ diệt đáng sợ nhắm thẳng vào Thanh Vân Tông.

Ngoài ra, cao thủ của Chính Dương Tông trên bầu trời cũng gọi binh khí bản mệnh ra, hoặc là thần thông cường đại, hoặc là hợp lực kích hoạt sát khí khủng bố, tất cả đều nhắm vào Thanh Vân, thậm chí những Âm Minh Tử Tướng dưới đất cũng bộc phát ra ánh sáng âm minh.

Một hai giây sau, cuộc tấn công áp đảo nghiền ép về Thanh Vân Tông như thuỷ triều.

Bùm! Đùng! Đoàng!

Ngay lập tức, những tiếng ầm rung chuyển trời đất lần lượt vang lên, những đòn tấn công áp đảo lần lượt đánh vào kết giới hộ sơn chín tầng của Thanh Vân Tông, tạo ra làn sóng rung chuyển dữ dội, khoảng không gần Thanh Vân Tông nứt ra từng tấc.

Tuy nhiên, dù đòn tấn công của đại quân Chính Dương Tông quyết liệt nhưng cũng không lay chuyển được kết giới của Thanh Vân Tông.

Ba tông của Nam Sở đều có điểm mạnh riêng, kết giới hộ sơn của Thanh Vân Tông bá đạo, mạng lưới tình báo của Hằng Nhạc Tông khủng bố, sức chiến đấu của Chính Dương Tông hùng mạnh. Kết giới hộ sơn của Thanh Vân Tông thực sự cực kỳ mạnh, dù là Cổ Tam Thông và Vô Nhai Đạo Nhân tinh thông kết giới trận pháp cũng phải kinh ngạc cảm thán.

Tiếp tục!

Thấy kết giới hộ sơn của Thanh Vân Tông vẫn không hề bị lay chuyển, các điện chủ của Thanh Vân Tông đều nở nụ cười nham hiểm.

Bốn hướng Đông Tây Nam Bắc, mỗi hướng đều có một chiếc xe kéo bằng ngọc, mỗi hướng có hai điện chủ nhàn nhã ngồi đó, hứng thú nhìn đại quân Chính Dương Tông tấn công Thanh Vân Tông.

Theo bọn họ thấy, công phá Thanh Vân Tông chỉ là vấn đề thời gian, mà bọn họ cũng rất thích xem cảnh mọi người vật lộn với cái chết.

“Vẫn chưa hành động à?”, thấy Chính Dương Tông đang trên đà thắng lợi, Sở Linh hỏi Diệp Thành.

“Đừng vội, để ta tìm xem ai đang điều khiển đại quân Âm Minh”, Diệp Thành mở Lục Đạo Tiên Luân Nhãn không ngừng quan sát đại quân Âm Minh của Chính Dương Tông: “Chỉ cần tìm được kẻ điều khiển thì đại quân Âm Minh này không tấn công cũng tự bại”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK