Các chủ!
Các trưởng lão của Linh Đan Các đồng loạt tiến lên.
Lại nhìn đến những người xem, ai nấy đều tặc lưỡi thở dài, có thể khiến tu sĩ cảnh giới Hoàng tầng thứ chín nôn ra máu, đạo hạnh của phủ chủ Đan Phủ đúng là không phải hạng xoàng.
Ù!
Trong những tiếng tặc lưỡi cảm thán, sơn môn của Đan Phủ đóng lại, lại một lần nữa hoàn toàn cách biệt với thế giới bên ngoài, sau đó còn có tiếng nói hư ảo vọng ra: “Tất cả luyện đan sư mà linh sơn Đan Phủ thu nạp, bất cứ ai vào Đan Phủ của ta đều có nhà, hàng năm có bổng lộc, tiến cấp có thưởng, cung cấp nguyên liệu luyện đan vô điều kiện, truyền dạy thuật luyện đan vô điều kiện, mở ý cảnh luyện đan vô điều kiện, bỏ lỡ cơ hội này sẽ không còn chuyện tốt như thế nữa đâu…”
Giọng nói hư ảo của Diệp Thành mang theo bí pháp, vang vọng vô hạn giữa đất trời khiến cho Nhạc Chân vừa mới tỉnh đã lại hộc ra một ngụm máu nữa.
Nhưng lời nói của Diệp Thành vẫn khiến cho mắt những luyện đan sư đang ở góc tối phải sáng lên, trong số đó có không ít luyện đan sư của Linh Đan Các.
Những luyện đan sư ở đây không có ai là kẻ ngốc, Linh Đan Các đã ngỏ lời mời nhưng luyện đan sư của Đan Phủ lại hoàn toàn phớt lờ, đây là một minh chứng rất rõ ràng, chứng minh đãi ngộ của Đan Phủ thật sự đúng như phủ chủ Đan Phủ nói.
Lập tức có rất nhiều người thầm hạ quyết tâm, Đan Phủ đối đầu trực diện với Linh Đan Các như vậy, nếu nói không có chỗ dựa phía sau thì ai tin?
Đi!
Luyện đan sư của Linh Đan Các khiêng Nhạc Chân tiu nghỉu ra về, vốn ra quân ồ ạt tới hỏi tội nhưng lại bị vả mặt ngay trước mặt bao người, Nhạc Chân không còn mặt mũi, mà Linh Đan Các cũng chẳng còn mặt mũi.
So với bọn chúng, trong linh sơn Đan Phủ lại đầy ắp tiếng cười, đã nhiều năm rồi họ không được sung sướng như bây giờ.
“Hôm nay mọi người làm tốt lắm, phủ chủ ta mời các ngươi uống rượu”, trên đỉnh núi vang lên tiếng cười của Diệp Thành.
“Phủ chủ đúng là nói lời giữ lời”, các luyện đan sư của Đan Phủ đều cười toét miệng, đã có người nới lỏng thắt lưng, hiếm khi phủ chủ cho nghỉ ngơi, lại còn mời rượu, vậy thì phải uống cho thật đã.
Chẳng mấy chốc, trong Đan Phủ bày ra tiệc rượu, mùi thơm của rượu và mùi thơm của đan dược hoà quyện vào nhau, ngửi càng thêm sảng khoái.
Chuyện ngày hôm nay đã lan rộng khắp U Đô, hành động của Đan Phủ uy danh vang dội, khiến rất nhiều người đều cảm thấy kinh ngạc. Bao nhiêu năm rồi, đây là lần đầu tiên có người dám đối đầu trực diện với Linh Đan Các của U Đô như thế.
Khốn kiếp!
Trên tầng thứ tám vọng lại tiếng hét giận dữ của đám Nhạc Sơn, bọn chúng không phẫn nộ vì Nhạc Chân bị tức nôn ra máu, bọn chúng vốn cũng chẳng quan tâm, điều bọn chúng tức giận là không ngờ Đan Phủ lại dám không nghe theo Linh Đan Các.
“Đến tìm nhà Chu Tước, hạ lệnh cấm Đan Phủ”, Nhạc Sơn nổi trận lôi đình nói.
“Đan Phủ dám công khai chống lại Linh Đan Các như thế, phía sau chắc chắn có người hỗ trợ”.
“Vậy thì sao? Là Nhược Thiên Chu Tước thì thế nào?”, Nhạc Sơn lạnh lùng nói với vẻ mặt dữ tợn: “Ta muốn xem xem rốt cuộc bà ta sẽ bảo vệ linh sơn Đan Phủ hay Linh Đan Các của U Đô?”
“Lời này của sư huynh sai rồi”, Nhạc Tấn vuốt râu: “Đến tìm nhà Chu Tước chứng minh Linh Đan Các chúng ta sợ Đan Phủ của hắn, sẽ bị người khác coi thường, chúng ta cũng sẽ trở thành trò cười cho cả U Đô”.
“Chờ qua thọ thần của sư tôn rồi quyết định cũng chưa muộn”, Nhạc Mặc nhàn nhạt nói: “Một Đan Phủ thôi mà, không dấy lên được sóng to gió lớn gì đâu”.
“Thọ thần của sư tôn”, mắt mấy người đều sáng lên, thầm nói so với Đan Phủ thì đây mới là chuyện ưu tiên hàng đầu, có tâm tư đối phó Đan Phủ không bằng nghĩ cách khiến cho sư tôn vui lòng.
Uống! Uống!
Khi đám Nhạc Sơn bàn bạc thì bầu không khí của linh sơn Đan Phủ vẫn rất sôi nổi, náo nhiệt.
Đến khi màn đêm buông xuống tiệc rượu mới kết thúc, rất nhiều luyện đan sư cần cù siêng năng hoá giải men rượu, chạy về luyện đan.
Bên ngoài sơn môn Đan Phủ lúc này đã có rất nhiều người tụ tập, đa số đều là luyện đan sư, có luyện đan sư tán tu, cũng có luyện đan sư của Linh Đan Các, mục đích đến đây của họ rất rõ ràng, đó là gia nhập vào Đan Phủ.
Cũng giống như lần trước, Diệp Thành không từ chối bất cứ ai, họ đều là những luyện đan sư đã được tuyển chọn qua nhiều vòng, đã có nền tảng từ trước, đa số đều là những người có dị bẩm thiên phú, ai cũng là nhân tài.
Mấy ngày tiếp theo, Diệp Thành thân là phủ chủ của Đan Phủ cũng làm việc rất chăm chỉ, mỗi nhóm luyện đan sư tới đều được tận mắt nhìn thấy đan bảy vân ra đời, tiếng hô kinh ngạc như sóng thuỷ triều, họ không biết rằng phủ chủ của Đan Phủ lại cừ khôi đến vậy.
Mấy ngày nay, Đan Phủ đều có những tiếng hô kinh ngạc cảm thán, càng ngày càng có nhiều luyện đan sư tới gia nhập Đan Phủ.
Bên này được, bên kia mất, số lượng luyện đan sư của Linh Đan Các giảm mạnh, còn luyện đan sư của Đan Phủ thì lại tăng vọt.
Đếm kỹ thì thấy số luyện đan sư của Đan Phủ đã lên đến hai mươi nghìn người.
Hai mươi nghìn luyện đan sư, tuy con số này vẫn có chút chênh lệch so với Linh Đan Các, nhưng về mặt bản chất thì Đan Phủ đã có thực lực đối kháng trực diện với Linh Đan Các, các ngươi có luyện đan sư cấp bảy, chúng ta cũng có, số lượng luyện đan sư của các ngươi nhiều, nhưng trình độ tổng thể luyện đan sư của chúng ta cao.