Cái gì? Xây tường thành?
Trời vừa hừng sáng, Bắc Sở đã nổ tung, ai cũng thảng thốt nhìn về phía Nam: “Tường thành hơn ba triệu dặm, người phương Nam điên rồi à?”
“Theo ta thấy, bọn họ không phải bị điên, mà là ăn no rửng mỡ”.
“Vương, chuyện này…”, trong đại điện Ma Vực tĩnh lặng, một ma tướng nhìn Ma Vương, muốn nói lại thôi.
“Diệp Thành, ngươi rất có khí phách đấy”, Quỳ Vũ Cương hít sâu một hơi, trong mắt xẹt qua tia kinh ngạc.
“Công chúa, lần này Diệp Thành gây ra động tĩnh hơi lớn!”, trong Hoàng điện của Hoàng tộc Đại Sở, Thái Ất Chân Nhân chắp tay, thở dài: “Tường thành hơn ba triệu dặm mà hắn cũng dám làm”.
“Hắn rất thông minh”, Đại Sở Hoàng Yên khẽ nói.
“Thông minh?”, Thái Ất Chân Nhân sửng sốt.
“Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng”, giọng Đại Sở Hoàng Yên rất nhẹ nhàng: “Hắn có thể thống nhất Nam Sở trong khoảng thời gian ngắn như vậy, dùng tám chữ này để miêu tả là thích hợp nhất. Hắn biết cách tận dụng ưu thế và làm thế nào để ngăn những thế lực khác lợi dụng ưu thế này. Tường thành không chỉ là một bức tường, mà là một tấm lá chắn che chở Nam Sở, tiến có thể công, lui có thể thủ. Sự can đảm, trí óc và tầm nhìn của hắn đã vượt qua Phụ Hoàng trước khi lên ngôi Hoàng đế”.
Sôi động, cả Bắc Sở đều sôi động hẳn lên.
Không chỉ hậu duệ của hoàng đế mà ngay cả tám vị vua đều bị thu hút sự chú ý, bọn họ đều là những người đã trải qua bao thăng trầm của cuộc đời, đều nhìn thấy rõ ý đồ của Diệp Thành, bọn họ là những người nhìn đời bằng nửa con mắt nhưng cũng cảm nhận được uy hiếp đáng sợ đến từ bức tường thành này.
“Liên thủ tứ phương, đưa binh về phía Nam, không được để Thiên Đình xây được tường thành”, trong đại điện của Thị Huyết Điện, một giọng nói uy nghiêm phảng phất vang vọng khắp điện.
“Lão tổ, một bức tường thành thôi mà, có phải người quá…”
“Ngươi thì biết cái gì!”, điện chủ của Thị Huyết Điện còn chưa nói xong đã bị một tiếng hừ lạnh cắt ngang: “Một khi xây xong tường thành thì không ai có thể làm gì được Nam Sở, trước khi thế lực của Thiên Đình ổn định, giết chúng cho ta”.
“Đã hiểu”.
“Cây lớn đón gió!”, trong thành cổ rộng lớn, Diệp Thành ngồi yên lặng uống rượu trong tửu lâu, nghe các tu sĩ thảo luận, hắn không ngừng nhíu mày, bởi vì hành động của Thiên Đình đã gây ra động tĩnh quá lớn.
“Thánh chủ”, ngay sau đó một ông lão mặc đồ trắng bước vào, cung kính hành lễ.
“Ngồi xuống nói đi”, Diệp Thành nhẹ giọng bảo.
“Đúng như Thánh chủ dự đoán”, ông lão vừa ngồi xuống vừa nói: “Nội gián của Nhân Hoàng gài ở Thị Huyết Điện vừa gửi tin tình báo tới, nói rằng bọn chúng đang bí mật liên thủ với tứ phương, hơn nữa mạng lưới tình báo từ các nơi cũng gửi những tin tức đáng tin cậy tới, các thế lực lớn đang bí mật điều động quân đội tu sĩ”.
“Đều nằm trong dự đoán của ta”.
“Hơn tám phần quân lực đại quân Thiên Đình của ta đều đang tập trung vào việc xây tường thành. Nếu chúng tấn công lúc này, chúng ta sẽ rất khó đối phó!”, ông lão áo trắng tỏ vẻ rất lo lắng: “Còn cả tám vị vua nữa, nếu bọn họ liên thủ vào lúc này, Nam Sở chắc chắn sẽ có đại hoạ kinh thiên động địa”.
“Tám vị vương có con cháu của Hoàng đế khống chế, tạm thời không dám hành động lỗ mãng”, Diệp Thành ung dung nói: “Điều khó khăn là Thị Huyết Điện và các thế lực Bắc Sở, nếu chiến đấu thì với thực lực của Thiên Đình hiện nay đương nhiên không sợ, điều ta sợ là chúng không chiến”.
“Thuộc hạ không hiểu”, ông lão áo trắng nghi ngờ nhìn Diệp Thành.
“Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng, nếu đại quân Thiên Đình vừa hao tâm tổn sức xây tường thành vừa phải phân tâm chống lại đại quân Bắc Sở đột kích, nhất định đánh lâu sẽ thiệt, tường thành Nam Sở tám trăm năm cũng chẳng xây nổi”.
“Chắc là không đâu!”, ông lão áo trắng sờ cằm: “Thị Huyết Điện làm vậy chỉ để gây rắc rối cho chúng ta thôi”.
“Khả năng này không phải không có, mà là kết quả tất yếu”, Diệp Thành nhẹ giọng nói: “Đấu không lại Thiên Đình chắc chắn chúng sẽ lui về chuẩn bị bước tiếp theo, mục tiêu của chúng rất rõ ràng, đó là kìm hãm Thiên Đình quật khởi, mà cách làm trực tiếp nhất chính là ngăn chúng ta xây tường thành, bọn chúng biết rõ một khi xây xong tường thành thì không ai có thể làm gì được Thiên Đình của Nam Sở”.
“Thánh chủ, thứ cho lão hủ nói thẳng”, ông lão hít sâu một hơi: “Có bọn chúng ở đây, tường thành của Nam Sở cũng không xây được! Tuy Thiên Đình mạnh nhưng cũng không ngăn được bọn chúng gây rắc rối như thế này!”
“Tường thành Nam Sở bắt buộc phải xây”, giọng điệu Diệp Thành rất kiên quyết: “Bọn chúng tính toán trăm phương ngàn kế như vậy đủ để chứng minh tầm quan trọng của tường thành Nam Sở”.
“Nhưng…”
“Chúng ta cần nắm quyền chủ động trong chuyện này”, Diệp Thành thẳng thừng ngắt lời ông lão.
“Phải làm thế nào ạ? Xin Thánh chủ ra lệnh”.