Mục lục
Tiên võ truyền kỳ - Tiên võ đế vương - Diệp Thành (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy vậy Diệp Thành lập tức lùi về sau nâng cao phòng ngự tới mức cao nhất, Hỗn Độn Thần Đỉnh cũng chắn trước người hắn.

Bang! Bang! Bang!

Phù văn huyết sắc liên tiếp va chạm với Hỗn Độn Thần Đỉnh khiến Hỗn Độn Thần Đỉnh rung lên liên hồi.

Diệp Thành nôn ra máu, hắn bị thương nghiêm trọng, thánh thể cũng vì vậy mà nứt ra, máu tươi màu vàng kim bắn ra ngoài trông hết sức chói mắt giữa bóng đen, mỗi một giọt máu như những vì sao vậy.

Ở cách đó mười nghìn trượng Diệp Thành dừng chân lại, miệng trào máu.

Thiên Ma!

Hắn nheo mắt lại nhìn cỗ quan tài kia.

Hắn đã quá quen với khí tức Thiên Ma, Diệp Thành không ngờ rằng bên trong cỗ quan tài kia lại là một tên Thiên Ma, vả lại còn là tên Thiên Ma mạnh dị thường, chí ít cũng phải ở cấp bậc Thánh Nhân.

Từ đây Diệp Thành phát hiện ra một vấn đề, đó là tên Thiên Ma bên trong cỗ quan tài đang diễn biến theo chiều hướng đáng sợ, thi thể của hắn không hề bị mục nát, ác oán của kiếp trước lại sinh ra linh trí.

Cũng có thể nói Thiên Ma sẽ diễn hoá thành một âm thể, vả lại còn là một âm thể vô cùng đáng sợ.

Diệp Thành không nghĩ gì nhiều, hắn lập tức di chuyển không dám ở lại lâu.

Đây không phải là Đại Sở, ở Đại Sở hắn có thể trảm Đại Đế nhưng trong hố đen không gian không có sự áp chế về sức mạnh, đừng nói là Đại Đế mà mà đến cả tu sĩ ở cảnh giơi Hoàng thôi cũng đã có thể giết hắn rồi, huống hồ đây là một thi thể ở cấp bậc Thánh Nhân.

Diệp Thành vừa lướt qua cỗ quan tài thì cỗ quan tài đó đột nhiên nổ tung.

Tiếp đó, một người thâm mặc chiến giáp đen xì tay cầm chiến thương cổ xưa đứng sừng sững giữa hố đen không gian.

Đúng như Diệp Thành nghĩ, tên Thiên Ma kia biến thành một thi thể, trên người có rất nhiều chỗ đã mục nát, để lộ ra xương cốt nhuốm máu, đặc biệt là phần đầu của hắn vừa có máu có thịt vừa là đầu lâu trông hết sức kinh người.

Sau khi thi thể Thiên Ma bước ra thì liền vặn cái cổ cứng ngắc, đôi mắt vô hồn nhìn Diệp Thành loé lên u quang.

Diệp Thành chỉ cảm thấy nguyên thần run sợ, mặc dù không phải là thánh nhân hoàn chỉnh nhưng lại là một thi thể ở cấp bậc Thánh Nhân, với khả năng chiến đấu và tu vi hiện tại của Diệp Thành thì đủ để nhận cái chết thê thảm rồi.

Vù!

Khi Diệp Thành cảm thấy run sợ thì thi thể Thiên Ma kia đã bắt đầu vung chiến thương, hơn mười nghìn trượng nhưng vẫn có thể tạo ra cả tinh hà huyết sắc.

Tiên Thiên Canh Khí, mở!

Thái Hư Long Cấm, mở!

Ma Đạo, mở!

Ngoại Đạo Pháp Tướng, mở!

Trong chốc lát Diệp Thành thi triển rất nhiều thần thông, hàng nghìn linh khí được gọi ra, lấy Hỗn Độn Thần Đỉnh, Huyết Linh Thần Đao và Cửu Châu Thần Đồ làm trung tâm lần lượt xếp thành hàng bảo vệ xung quanh hắn.

Đi lâu như vậy rồi, mang theo bao hi vọng của Đại Sở nên hắn đương nhiên không thể chịu khuất phục trước thi thể trước mặt.

Rầm!

Thi thể Thiên Ma vung ra một mâu với uy lực bá đạo, Cửu Châu Thần Đồ nứt ra, Huyết Linh Thần Đao vỡ tan, thần quang của Hỗn Độn Thần Đỉnh tắt ngúm, còn những binh khí khác thì cũng hoá thành tàn tro.

Tiên Thiên Canh Khí, Thái Hư Long Cấm, Ngoại Đạo Pháp Tướng đều bị huỷ hoại cùng lúc, một nửa thánh thể của hắn nát tan, suýt chút nữa bị một mâu của thi thể Thiên Ma kia đánh thành huyết vụ.

Cũng may ở khoảng cách xa, cũng may Diệp Thành không phải là tu sĩ ở cảnh giới Thiên bình thường, cũng may hắn có Hỗn Độn Thần Đỉnh bảo vệ và may là thi thể kia không phải là Thánh Nhân hoàn chỉnh nếu không thì Diệp Thành đã bị huỷ diệt rồi.

Thấy Diệp Thành vẫn chưa chết, khuôn mặt thi thể kia rõ vẻ bất ngờ.

Tên này tiếp tục vung chiến mâu.

Đôi mắt Diệp Thành đỏ ngầu, sao hắn có thể cho thi thể kia cơ hội thứ hai được, Tiên Luân Nhãn bên mắt trái mở ra và lập tức dùng thiên chiếu.

Đột nhiên trên cơ thể thi thể kia thiêu đốt hoả diệm đen kịt.

Trong chốc lát, chiến mâu mà tên này cầm trong tay khựng lại giữa hư không, hắn vặn cái cổ cứng ngắc nhìn hoả diệm màu đen đang bùng cháy trên người mình, đôi mắt trống rỗng chợt nheo lại và không giấu nổi vẻ sợ hãi.

Phía này Diệp Thành đã lê thánh thể đẫm máu bước đi.

Hắn không biết thiên chiếu có thể diệt thi thể kia không nhưng hắn không thể ở lại đây lâu hơn, nếu như thiên chiếu không có tác dụng thì hắn sẽ bị tiêu diệt, còn thi thể bậc Thánh Nhân kia đã vượt qua giới hạn mà hắn có thể chịu đựng.

A…!

Diệp Thành bay đi rất xa nhưng vẫn nghe thấy tiếng gào thét phía sau, âm thanh vang vọng và kéo dài mãi.

Phụt!

Diệp Thành vẫn đang bỏ chạy thì lập tức bị sóng âm của Thiên Ma dội tới, nguyên thần bản mệnh tổn thương, thánh thể đẫm máu lại lần nữa nứt lìa, phần dưới bả vai, thân thể nhanh chóng tiêu tán.

Thi thể Thiên Ma chết rồi, bị ngọn lửa thiên chiếu thiêu đốt thành hư vô.

Còn Diệp Thành cũng chìm vào hôn mê, hắn giống như một đạo lưu quang rẽ ngang bóng tối vô bờ bến, không biết bay về đâu.

Hố đen không gian lại lần nữa chìm vào u tịch sau khi thi thể Thiên Ma bị huỷ diệt và Diệp Thành biến mất.

Thời gian cứ thế dần trôi.

Lại ba năm nữa trôi qua.

Diệp Thành ngủ sâu đã tỉnh lại.

Trận chiến ba năm trước khiến hắn gần như chết đi, cũng may nguyên thần bản mệnh chưa bị tịch diệt, ba năm trời trôi dạt cuối cùng hắn mới tỉnh lại.

Năm nay hắn đã năm mươi bảy tuổi, trông già dặn hơn.

Điều đáng sợ nhất không phải những chuyện này mà là hắn đã mất phương hướng trong hố đen không gian, la bàn Thất Tinh đã vỡ trong trận đấu pháp với thi thể Thiên Ma, hiện giờ hắn căn bản không phân định được phương hướng đông, tây, nam, bắc.

Người tính không bằng trời tính!

Diệp Thành cười tự giễu, trong hố đen không gian hắn gặp phải biến cố, và biến cố này gần như mang tính huỷ diệt.

Có điều hắn không từ bỏ hi vọng.

Hắn vẫn còn sống, còn sống là còn hi vọng, cho dù chỉ là hi vọng mong manh thì đứng trước tuyệt vọng cũng vẫn có rất nhiều khả năng bất ngờ.

Trong chốc lát Diệp Thành lại lần nữa di chuyển bước chân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK