Dựa vào điều này để phán đoán thì sức chiến đấu của hai người kia, mỗi người đều không yếu hơn Thánh thể, huống hồ là hai người hợp sức.
Long Ngũ ở trong đám người, sắc mặt cực kỳ nặng nề.
Là tàn hồn của Thái Hư Long Đế, hắn ta biết rõ Long Đế đáng sợ đến mức nào, lại thêm Đấu Chiến Thánh Hoàng với sức chiến đấu không thua kém gì Long Đế, hai Đại Đế dựa vào sức công phá mạnh nhất từ trước đến nay hợp lực, dù là Hoang Cổ Thánh Thể cũng vẫn bị đánh bại, trận chiến này ngay từ đầu đã cực kỳ không công bằng.
Phụt!
Khi Long Ngũ đang nghiêm nghị theo dõi thì Diệp Thành lại bị thương nặng lần nữa, hắn bị một kiếm của Thái Hư Long Đế chém trúng, lại suýt bị gậy của Đấu Chiến Thánh Hoàng đánh nát Thánh thể, suýt thì bỏ mạng tại chỗ.
Đến giờ phút này, ba người đã chiến đấu không dưới ba trăm hiệp, máu tươi nhuộm đỏ cả tinh không, đa phần đều là máu của Hoang Cổ Thánh Thể.
Hai mắt Diệp Thành đỏ như máu, dù sức chiến đấu của hắn ngút trời nhưng đối mặt với hai thiếu niên Đại Đế thì vẫn bị áp chế, lần nào tấn công cũng đều phải trả giá đắt, dù sao cũng là một đấu hai.
Phía Đông, Thái Hư Long Đế cầm kiếm bước đến, chân đi trên Long Hải, sau lưng là Thái Hư Tiên Vực do Đế đạo pháp tắc đan xen tạo thành, đó là dị tượng đạo của hắn ta, nghiền ép khiến tinh không rung chuyển, nứt ra từng tấc.
Phía Tây, Đấu Chiến Thánh Hoàng cầm gậy sắt U Kim trong tay, quanh người là lửa cháy hừng hực, trong cặp hoả nhãn kim tinh còn có đạo thiên địa đang diễn hoá, đó là Đế đạo pháp tắc của hắn ta, cực kỳ vô song.
Diệp Thành cầm Lục Thiên Đại Kích, bị ép đến phát điên, với cách đánh này chắc chắn hắn sẽ phải chết.
Lúc này, Hỗn Độn Thần Đỉnh lơ lửng trên đầu hắn rung lên, dường như nghe thấy tiếng lòng Diệp Thành đang kêu gào, thức tỉnh linh trí trung thành bảo vệ chủ của nó, khiến nó bất chợt bay thẳng về phía Long Đế.
Mục đích của nó rất đơn giản, đó là giữ chân Long Đế để tranh thủ thời gian cho Diệp Thành chiến đấu với Đấu Chiến Thánh Hoàng.
“Chiến!”
Diệp Thành vung đại kích về phía Đấu Chiến Thánh Hoàng, đã biết kế hoạch của Hỗn Độn Thần Đỉnh, đương nhiên hắn sẽ không lãng phí thời gian.
Luận về chiến đấu một mình, hắn không sợ bất kỳ tu sĩ cùng cấp nào, cho dù đối phương là thiếu niên Đại Đế hay Đế đạo pháp tắc, đây là niềm tin vào khả năng bất khả chiến bại của Thánh thể, hỗn độn đạo tắc, ý chí chiến đấu ngút trời.
Rầm! Bùm!
Chiến tranh lại bắt đầu, khung cảnh còn hào hùng hơn lúc trước.
Hỗn Độn Thần Đỉnh chiến dấu với Thái Hư Long Đế, ngăn chặn hắn ta, nó vừa to vừa nặng, mộc mạc lại tự nhiên, xung quanh có độn giáp thiên tự xếp hàng lượn vòng, có thiên âm đại đạo đan xen vang vọng, vô cùng phi thường.
Nó đã đồng hành cùng Diệp Thành trong suốt chặng đường độ thiên kiếp, không chỉ một lần lột xác niết bàn, lại thêm bản thân nó vốn là Đại La Thần Thiết, có tư cách cạnh tranh với Đế đạo pháp tắc, nhưng cũng chỉ là có tư cách.
Tuy nó phi thường nhưng đối phương là Đế đạo pháp tắc được thiếu niên Đại Đế huyễn hoá ra, thân đỉnh bị kiếm chém chi chít, tiên quang dần tối đi, rốt cuộc nó cũng chẳng thể địch lại được Long Đế.
Ở bên kia, Diệp Thành đang chiến đấu long trời lở đất với Đấu Chiến Thánh Hoàng, cả tinh không đều vì thế mà trở nên hỗn loạn.
Chỉ chiến đấu với một mình Đấu Chiến Thánh Hoàng, áp lực của hắn đã giảm đi đáng kể, đòn tấn công vô song, mỗi lần ra tay đều là đòn đỉnh phong.
Trận chiến giữa hai người có thể được miêu tả là nguyên thuỷ mà thô bạo, Đấu Chiến Thánh Hoàng đánh Diệp Thành một gậy sẽ phải nhận lại một kích của Diệp Thành, Thánh thể của hắn không chỉ bị Đấu Chiến Thánh Hoàng phá tan một lần, mà Thần thể của Thánh Hoàng cũng không chỉ một lần bị hắn đánh nổ, Thánh Hoàng tắm trong máu Thánh, hắn cũng tắm trong máu Đế.
Ngang tài ngang sức!
Long Ngũ cau mày nhìn Diệp Thành và Đấu Chiến Thánh Hoàng.
Sức chiến đấu không phân cao thấp, có lẽ Diệp Thành thật sự có thể diệt được Đấu Chiến Thánh Hoàng, nhưng chưa chắc Hỗn Độn Thần Đỉnh đã gắng gượng được đến lúc đó.
Nỗi lo lắng của Long Ngũ không phải không có lý do, lúc này Hỗn Độn Thần Đỉnh đã bị Thái Hư Long Đế tàn phá dữ dội, tiên quang quanh thân đỉnh đã gần như dập tắt, thời gian có thể tranh thủ được thực sự là có hạn.
Một khi Hỗn Độn Thần Đỉnh thất bại, Diệp Thành lại chưa diệt được Đấu Chiến Thánh Hoàng, vậy cục diện trận chiến sẽ trở lại như trước, Diệp Thành vẫn sẽ phải một mình chiến đấu với hai Đại Đế, sẽ lại phải đổ máu trên tinh không.
Liên tục có những tiếng hô bất ngờ vang lên từ mọi hướng, hầu hết ánh mắt mọi người đều dán chặt vào Hỗn Độn Thần Đỉnh với vẻ sâu xa, ẩn ý.
Không ít lão bối tu sĩ đưa tay lên vuốt râu, dường như đã nhìn ra chất liệu đúc nên Hỗn Độn Thần Đỉnh, chỉ là một pháp khí nhưng lại ngăn được một cao thủ có thể sánh ngang với chủ nhân, thực sự khiến người người đều kinh ngạc.