Đợi tới khi tới trước phủ đệ nhà họ Dương thì ập vào mắt bọn họ chính là cánh cửa phủ đệ bị đập phá, còn rất nhiều thị vệ canh cổng nhà họ Dương cũng bị tuyệt sát bằng một nhát kiếm.
“Một Chuẩn Thánh, cái gan cũng không vừa”, những người xem trận chiến đều kinh ngạc.
Lại vừa dút lời, một cơ thể đẫm máu bay ra khỏi phủ đệ, đó chính là một Thánh Nhân của nhà họ Dương, còn chưa ngã ra đất thì đã hoá thành hư vô bay đi, nguyên thần cũng khó tránh khỏi bị tịch diệt.
Tiếp theo chính là một loạt những âm thanh chấn động, vang vọng khắp cổ thành, thiên địa rung chuyển.
Lại nhìn vào bên trong phủ đệ rộng lớn nhà họ Dương lúc này đã nhuốm đỏ máu, ba đỉnh núi sừng sững đã có hai đỉnh núi sụp đổ, bao lầu các cung điện cũng bị san bằng, hoá thành đống đổ nát.
“Nhà họ Dương ta và ngươi không thù không oán, vì sao lại công kích nhà họ Dương?”, hai Chuẩn Thánh Vương nhà họ Dương phẫn nộ, hai người một bên trái một bên phải chặn Diệp Thành giữa hư thiên, so với Thánh Nhân của nhà họ Dương trước đó thì khí huyết của hai người này sa sút đi nhiều cũng chỉ vì bị tu sĩ đêm qua làm trọng thương.
“Nhà họ Chu”, Diệp Thành không giải thích gì nhiều, hắn nói ra hai từ này, nói tới hai từ này là phải giải thích, vì ở vùng đất này làm gì có ai không biết đến ân oán của hai nhà họ Dương và họ Chu.
“Ngươi...ngươi là người nhà họ Chu?”, hai Chuẩn Thánh Vương nhà họ Dương biến sắc, bọn họ không ngờ nhà họ Chu lại có Chuẩn Thánh mạnh đến vậy, tự sát phạt tới đây lại còn diệt cả chín Thánh Nhân.
“Ngông cuòng thì phải trả giá”, Diệp Thành lãnh đạm lên tiếng rồi nhanh chóng biến mất.
Sau khi xuất hiện lần nữa thì hắn đã ở trước mặt Chuẩn Thánh Vương tóc tím nhà họ Dương. Diệp Thành không nói lời nào, mạnh mẽ tung ra bát hoang quyền bá đạo vô song, một quyền dung hợp với rất nhiều đạo và bí pháp.
Sắc mặt của Chuẩn Thánh Vương tóc tím tỏ ra kinh ngạc, ông ta nhanh chóng lùi về sau nhưng vẫn lập tức trúng chiêu, bị một chưởng của Diệp Thành diệt một nửa cơ thể, còn chưa đứng vững lại đã lại thấy một đạo thần mang màu vàng kim bắn đến, xuyên qua thần hải của ông ta, khiến chân thân nguyên thần của ông ta bị thương nghiêm trọng.
“Trấn áp”, một Chuẩn Thánh Vương áo đen khác của nhà họ Vương sát phạt tới từ phía sau, sử dụng binh khí bản mệnh, đó chính là thánh vương binh đáng sợ, quét ra thần mang lạnh băng mà tịch diệt.
Hỗn Độn Thần Đỉnh bay ra ngoài, thân đỉnh rung lên, luồng khí hỗn độn thoát ra, tiêu diệt thần mang tịch diệt sau đó cứ thế bay tiếp lên khiến thánh vương binh kia lắc lư chòng chành.
Chuẩn Thánh Vương áo đen nhà họ Dương phun ra máu, binh khí bản mệnh bị tàn phá nghiêm trọng, ông ta cũng gặp phản phệ nặng nề.
Điều quan trọng nhất là ông ta và Chuẩn Thánh Vương tóc tím đều bị thương, căn bản không ở trạng thái đỉnh phong, có thể phát huy sáu phần sức chiến đấu đã không tồi rồi, hai người liên thủ vẫn không thể nào địch lại được Diệp Thành.
Giết!
Kẻ mạnh nhà họ Dương xông lên, bí thuật thần thông, pháp khí bản mệnh và nhiều sát trận khác đều nhất loạt hướng về phía Diệp Thành.
Diệp Thành cứ thế mở hỗn độn dị tượng đấu lại với đòn tấn công rợp trời, kẻ mạnh nhà họ Dương bị tiêu diệt, Diệp Thành loại trù đi nhiều kẻ mạnh còn những kẻ khác đều ngã khỏi hư thiên, đến cả Thánh Nhân cũng bị trấn áp.
Thấy vậy, Chuẩn Thánh Vương tóc tím của nhà họ Dương run rẩy không dám ứng chiến, lập tức quay người tháo chạy.
Diệp Thành bay vào hư thiên, sau khi sát phạt tới phía sau kẻ này thì vung ra một kiếm trảm diệt cơ thể ông ta, bí thuật thần thương bá đạo lại lần nữa được dùng đến, vả lại còn là chín đạo hợp làm một, trảm trúng nguyên thần của đối phương khiến đối phương lập tức bị trấn áp.
Ở một bên khác, Chuẩn Thánh Vương áo đen kia đã bỏ trốn cách đó hàng chục nghìn trượng, cho dù là ông ta khi ở trạng thái Đỉnh Phong cũng khó có thể địch lại nổi sức mạnh của Diệp Thành chứ đừng nói trong trạng thái chỉ còn sáu phần sức chiến đấu như hiện tại.
Đối mặt với sát thần này, ông ta đâu còn tư tưởng đại chiến, chỉ muốn mau chóng rời khỏi cổ thành, vừa bỏ chạy vừa hô hào cứu giúp, “đạo hữu nhanh trí cứu ta, cứu ta”.
Có điều dù nghe vậy nhưng không một ai hồi âm, đối phương hẳn không phải là Chuẩn Thánh bình thường, chính là sát thần yêu nghiệt, có kẻ ngu ngốc mới chạy ra tìm đường chết.
Không ai cứu giúp, Chuẩn Thánh Vương áo đen nhà họ Dương đối đầu với Diệp Thành và bị một kiếm của hắn trảm bay khỏi hư thiên.
Ông ta lếch thếch đứng dậy, ông ta điên rồi, liên tục thiêu đốt thọ nguyên, huyết tế bản nguyên, tế ra hàng trăm binh khí bản mệnh khủng khiếp và đánh về phía Diệp Thành.
Diệp Thành giơ tay tung mộ chưởng nặng tựa núi non đánh về phía hàng trăm pháp khí kia, từng món pháp khí bị tiêu diệt, thánh binh mạnh mẽ trước mặt hắn chẳng qua chỉ như cho có.
Chuẩn Thánh Vương áo đen quỳ xuống, cơ thể nứt ra, nguyên thần tháo chạy, ông ta cũng bị một kiếm trảm lìa.
Vào thời khắc sinh tử, ông ta mới biết thế nào là hối hận, hối hận vì không nên quá ngông cuồng khiêu khích nhà họ Chu dẫn tới hoạ diệt thân, ông ta sẽ là một tội nhân của nhà họ Dương.