Bắt đầu đi!
Yên lão đạo bước lên trời, vung kiếm Trảm Yêu, chém ra một dải tinh hà, phá vỡ kết giới huyễn thuật của Hắc Sơn.
Lại là ngươi!
Từ nơi sâu thẳm trong Hắc Sơn vang lên tiếng quát lạnh lùng, màn sương đen dày đặc dâng lên, cuốn theo vô số ác quỷ và yêu ma, con nào con nấy mặt mũi hung tợn như đến từ địa ngục, muốn ăn tươi nuốt sống sinh linh trên thế gian.
Đại vô lượng, Ti Mệnh thiên!
Ti Mệnh tinh quân xông lên, sử dụng bí pháp vô thượng.
Bầu trời sao rộng lớn đè xuống cửu tiêu, ngôi sao trên trời chiếu thần quang xuống, yêu ma nào gặp phải thần quang thì đều bị phong ấn.
Yên lão đạo mở túi càn khôn ra, từng nhóm từng nhóm yêu ma lệ quỷ bị hút vào trong.
Phối hợp ăn ý thật!
Diệp Thành vác Bá Long Đao xông vào Hắc Sơn, thi thoảng còn nhìn lên hư thiên, có lẽ Yên lão đạo và Ti Mệnh tinh quân đã không chỉ một lần kề vai diệt yêu ma, sự ăn ý này không luyện mấy trăm năm thì không thể có được.
Tự tìm cái chết!
Tiếng hét giận dữ như sấm sét, trong màn sương đen cuồn cuộn hiện ra một khuôn mặt nhăn nhó, cực kỳ lớn và gớm ghiếc.
Người âm dương?
Diệp Thành kinh ngạc liếc nhìn, trong câu nói đó của lão yêu Hắc Sơn có giọng nam, cũng có cả giọng nữ.
Lão yêu, còn không chịu chết đi!
Yên lão đạo vung tay, bày ra đạo phù, thi triển phụ ma đại trận.
Đưa roi Đả Thần Tiên cho ta!
Ti Mệnh tinh quân theo sát phía sau, đưa một tay về phía Diệp Thành, lấy roi Đả Thần Tiên của hắn khiến hắn chợt ngây người.
Ầm!
Phía trước, Yên lão đạo đã chiến đấu với lão yêu Hắc Sơn, nhưng bị yêu đằng đầy trời trói chặt, ông ta đang cố gắng xông ra, đạo phù bắn ra khắp trời, lạc ấn lên từng dây yêu đằng, mỗi đạo phù đều mang theo sức mạnh phong cấm.
Ti Mệnh tinh quân lao tới như một ngôi sao, roi Đả Thần Tiên đánh thật mạnh vào thân lão yêu Hắc Sơn.
Hự!
Chỉ nghe lão yêu Hắc Sơn rên lên một tiếng, nguyên thần đã bị tổn thương.
Chết tiệt!
Lão yêu Hắc Sơn giận dữ hét lên, một tia u quang phóng ra hoá thành một bóng người màu đen trên hư thiên, toàn thân được sương đen bao phủ, vẻ mặt dữ tợn, uy áp Chuẩn Thánh bao phủ đất trời, nghiền nát những ngọn núi lớn xung quanh.
Yên lão đạo và Ti Mệnh tinh quân xông tới từ hai huớng, mỗi người đều thi triển bí thuật thần thông, đấu pháp với lão yêu Hắc Sơn.
Bùm! Đùng! Đoàng!
Trận đại chiến nổ ra, Hắc Sơn bị tàn phá, san thành bình địa, đá vụn bị nghiền thành tro bụi, lệ quỷ và yêu ma kêu la thảm thiết, cũng không thoát khỏi vận xui.
Bên dưới, Diệp Thành cũng không nhàn rỗi, hắn tung chưởng tạo ra một cái lỗ rồi chui vào.
Bùm! Rầm!
Chưa đầy ba giây, Diệp Thành đã bay ngược trở lại, Thánh thể nứt lìa, máu tươi phun ra, mặt đất lún thành một cái hố sâu, Hoang Cổ Thánh Thể mạnh như thế mà khi đáp đất cũng là một vũng máu.
Đây mới là bản thể!
Diệp Thành lảo đảo đứng dậy, hộc ra một ngụm máu.
Bản thể ở phía dưới!
Yên lão đạo và Ti Mệnh tinh quân cũng đã nhìn ra manh mối, chém bóng người áo đen đang đấu pháp với mình rồi lao xuống từ trên hư thiên.
Ầm!
Mặt đất đột nhiên nứt ra, một cây cổ thụ cao ngất mọc ra từ mặt đất, cây cao tám nghìn trượng, sương mù cuộn trào, yêu khí tản ra dữ tợn, vô số yêu đằng nổi lên, dây nào cũng cứng như thần thiết, vừa thô vừa to, giống như giao long bay lên uốn lượn khiến hư không nổ ầm liên tục.
Yên lão đạo và Ti Mệnh tinh quân bay xuống lập tức bị nó cuốn lấy.
Mở!
Yên lão đạo và Ti Mệnh tinh quân lạnh lùng hô lên, thi triển bí thuật nhưng vẫn bị trói chặt.
Thấy vậy, Diệp Thành bay lên trời, vung Bá Long Đao, chín đạo Bát Hoang Trảm hợp nhất chém về phía yêu đằng đang quấn lấy hai người.
Keng!
Âm thanh kim loại va chạm vang lên, nhát đao đỉnh phong của Diệp Thành thật sự như chém lên thần thiết huyền cương, chẳng những không chém đứt được yêu đằng mà còn bị bay ngược ra ngoài, nôn ra máu.
Lão yêu này thật sự là Chuẩn Thánh sao?
Diệp Thành chật vật đứng dậy, không nhiều lời lập tức sử dụng Súc Địa Thành Thốn để bỏ trốn, vì vô số yêu đằng từ dưới lòng đất trồi lên đã vươn về phía hắn, số lượng nhiều đến mức khiến da đầu người ta tê dại.
Bắn vào mắt yêu!
Khi Diệp Thành đang chật vật chạy trốn thì dưới lòng đất truyền tới giọng nữ hư ảo, đó là giọng của người chuyển kiếp Hoàng tộc cửu vĩ, bị trói đã lâu nên cô cũng nhìn ra sơ hở của lão yêu Hắc Sơn.
Nghe vậy, Diệp Thành lại chạy đi, vung Bá Long Đao liên tục, chém đứt từng dây yêu đằng vướng víu.
Mãi cho đến khi chạy được lên hư thiên, hắn mới triệu hồi tiên hoả và thiên lôi.
Thần hoả sấm sét, một mũi tên cách một đời!
Diệp Thành hừ lạnh, tiên hoả hoá thành thần cung, thiên lôi hoá thành thần tiễn, cực kỳ bá đạo, bắn về phía lão yêu.
Tiếng hét chói tai vang lên, lão yêu Hắc Sơn chói mắt bị bắn xuyên thủng, bản thể run lên kịch liệt, khí tức trở nên dồn dập, đúng như Yên lão đạo nói, đêm nay lão yêu đang ở trạng thái suy yếu, mọi thứ lúc trước đều là cố gắng chống đỡ.
Mở!
Mở!
Yên lão đạo và Ti Mệnh tinh quân đồng loạt đánh phá yêu đằng.
Phá!
Phá!
Trăm miệng một lời, Ti Mệnh tinh quân vung roi Đả Thần Tiên, Yên lão đạo vung kiếm Trảm Yêu, đánh vào bản thể của lão yêu Hắc Sơn, cây cổ thụ chọc trời rung lên dữ dội, yêu đằng đầy trời cũng bị phá vỡ.
Hai kẻ súc vật!
Diệp Thành ở dưới tặc lưỡi cảm thán.
Hế?
Đang nói, Diệp Thành chợt thấy thiên lôi và tiên hoả tách ra, bay thẳng lên hư thiên, rơi vào lòng bàn tay trái và tay phải của Ti Mệnh tinh quân.
Còn… Còn có thể làm như vậy hả?
Khoé miệng Diệp Thành giật giật, lúc trước thì mượn roi Đả Thần Tiên, bây giờ lại mượn thiên lôi và tiên hoả, cảm giác như ông đi xuống đây không mang theo cái gì thế!
Khi Diệp Thành đang giật giật khoé miệng thì Ti Mệnh tinh quân đã tách ra làm hai, hoá thành hai Ti Mệnh, một người điều khiển tiên hoả, một người điều khiển thiên lôi, thần quang chói mắt, hai vị Ti Mệnh thật sự giống Thần minh.
Thiên lôi trận!
Viêm long quyết!
Hai Ti Mệnh tinh quân khẽ hô, đồng thời thi triển bí thuật, một trận lấy thiên lôi làm căn bản, một quyết lấy tiên hoả là cấm tắc, từ trên trời giáng xuống, thiên lôi trận vây yêu, viêm long quyết trảm ma.
Lâm, binh, đấu, giả, giai, trận, liệt, tại, tiền!
Giọng Yên lão đạo như hồng chuông, một tay cầm kiếm, một tay tạo quyết, miệng không ngừng đọc chú văn, lấy ông ta làm trung tâm, vô số đạo văn xuất hiện, tự xếp thành hàng liền thành từng sợi, quay quanh ông ta.
Diệt ma!
Sau tiếng hô của Yên lão đạo, đạo văn đầy trời giáng xuống, từng đạo văn, từng sợi thần tắc đều mang theo sức mạnh huỷ diệt, đánh lão yêu Hắc Sơn tan nát, bản thể nứt lìa.
A…
Lão yêu Hắc Sơn hét lên, huyết tế chân nguyên hình thành lại bản thể, tiếp tục chiến đấu với Yên lão đạo và Ti Mệnh tinh quân.
Yên lão đạo và Ti Mệnh tinh quân kề vai tác chiến, hợp lực đối đầu.
Bùm! Rầm! Đoàng!
Trận đại chiến lại tiếp tục, trời long đất lở, hai cảnh giới Hoàng đấu với một Chuẩn Thánh, cảnh tượng vô cùng hào hùng.
Bên dưới, Diệp Thành đã chạy vào lòng đất.
Yên lão đạo và Ti Mệnh tinh quân trấn áp lão yêu Hắc Sơn, cấm chế dưới lòng đất thì bị hắn chém đứt.
Từ xa, Diệp Thành đã nhìn thấy hốc cây bị dây leo bao phủ, bên trong có tiên quang chói lọi, ba dây yêu đằng quấn lấy một nữ tử áo trắng, phong cấm cô ở đây, đó là cửu vĩ hồ, cũng là người chuyển kiếp.
Mở!
Một đao bá đạo của Diệp Thành chém lìa hốc cây, chặt đứt yêu đằng đó.
Lúc này Diệp Thành mới nhìn thấy dung mạo của cửu vĩ hồ, đúng là nhan sắc tuyệt thế, tựa như tiên nữ cửu tiêu.
Đa tạ đạo hữu!
Cửu vĩ hồ đột ngột đứng dậy bay ra khỏi lòng đất, xông lên thiên tiêu, tiên quang trên người lạnh như băng, sát khí ngút trời, vùng thiên địa này vì sát khí của cô mà kết thành băng với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Không ngờ người chuyển kiếp lại là cô, thật sự khiến ta bất ngờ đấy!
Diệp Thành ngửa đầu nhìn lên thiên tiêu, nhìn thấy dung nhan tuyệt thế của cửu vĩ hồ, hắn không khỏi nở nụ cười.