“Sức mạnh của thời gian, sức mạnh của không gian, sức mạnh của thời không, sức mạnh của bán thời không”, Huyền Thần và Phục Nhai nghe mà thấy hơi choáng váng.
“Ta cũng chỉ nghe Thánh tổ nói một chút thôi”, Đông Hoàng Thái Tâm hít sâu một hơi rồi nói tiếp: “Cửu Thiên Huyền Linh Nhãn không phải bị hoả diệm màu đen thiêu đốt, mà lại bị sức mạnh thần bí kia hoà tan vào thời gian và không gian. Ta chỉ biết vậy thôi, có lẽ chỉ Diệp Thành mới biết được sự ảo diệu trong đó”. “Vậy thì không đúng! Tại sao Diệp Thành không sử dụng cấm thuật này với Huyền Linh Chi Thể, mà lại dùng với Cửu Thiên Huyền Linh Nhãn, lẽ nào hắn không muốn giết Cơ Tuyết Băng?”
“Cấm thuật Tiên Luân… không có tác dụng với huyết mạch Thần tộc”, Đông Hoàng Thái Tâm nói ra bí mật.
“Không… không có tác dụng?” ! Phụt!
Bên dưới, sau khi Cửu Thiên Huyền Linh Nhãn bị mờ đi, ngọn lửa màu đen cũng biến mất, Cơ Tuyết Băng lảo đảo, phun ra một ngụm máu, hứng chịu phản phệ dữ dội.
Phụt!
Diệp Thành bên này cũng không khá hơn là bao, thi triển cấm thuật Tiên Luân phải trả giá bằng việc tiêu hao tuổi thọ, phản phệ cũng rất bá đạo, xét theo một khía cạnh nào đó, hắn còn bị thương nặng hơn Cơ Tuyết Băng.
Từ khi đại chiến đến giờ, hai người bọn họ đều đã bị thương nặng, chiến với nhau gần năm trăm hiệp, khí tức đều đã nhanh chóng giảm xuống.
Chính là người thanh niên này, hết lần này tới lần khác phá đi cấm cố của cô ta, khiến sự kiêu ngạo của cô ta bị xoá đi dần dần. Mặc dù bọn họ vẫn chưa phân thắng bại nhưng Cơ Tuyết Băng biết rằng cô ta đã bại từ lâu, có tu vi tuyệt đối để áp chế, có huyết mạch tuyệt đối để áp chế nhưng cô ta vẫn không thể đánh bại Diệp Thành.
“Một chiêu quyết định thắng bại đi”, Cơ Tuyết Băng cuối cùng cũng lên tiếng.
“Một chiêu quyết định thắng thua đi!”, Cơ Tuyết Băng nhìn Diệp Thành với vẻ mặt phức tạp.
“Quang mang của Huyền Linh Chi Thể như ánh nắng mặt trời gay gắt vậy!”
“Dung hợp ba loại sức mạnh của thiên địa”, trên chỗ ngồi, lão già Gia Cát Vũ cũng ngửa đầu, tu vi cảnh giới như lão ta cũng phải kinh ngạc: “Ở tuổi này mà đã huy động được ba loại sức mạnh của thiên địa”.
Nhìn lên Cơ Tuyết Băng xong, ánh mắt tất cả mọi người lại đồ dồn vào Diệp Thành trên chiến đài.
“Không ngờ hắn lại ép được Huyền Linh Chi Thể phải vận dụng ba loại sức mạnh của thiên địa”, nhìn Diệp Thành, vẻ mặt mọi người đều trở nên kinh ngạc.
Tiểu tử cảnh giới Nhân Nguyên, thân mang Nguyệt Ảnh Thất Tinh Hoàn nặng một nghìn bảy trăm năm mươi cân đánh bại Tiết Ẩn, đánh Bạch Dực bị thương nặng, đánh Hoa Vân tàn phế, đến bây giờ đấu với Huyền Linh Chi Thể gần năm trăm hiệp vẫn chưa bại.
Hắn phá được trói buộc hết lần này đến lần khác, đánh Huyền Linh Chi Thể bị thương nặng hết lần này đến lần khác, khiến mọi người ở tứ phương phải chấn động hết lần này đến lần khác.
“Ta cũng chỉ nghe Thánh tổ nói một chút thôi”, Đông Hoàng Thái Tâm hít sâu một hơi rồi nói tiếp: “Cửu Thiên Huyền Linh Nhãn không phải bị hoả diệm màu đen thiêu đốt, mà lại bị sức mạnh thần bí kia hoà tan vào thời gian và không gian. Ta chỉ biết vậy thôi, có lẽ chỉ Diệp Thành mới biết được sự ảo diệu trong đó”. “Vậy thì không đúng! Tại sao Diệp Thành không sử dụng cấm thuật này với Huyền Linh Chi Thể, mà lại dùng với Cửu Thiên Huyền Linh Nhãn, lẽ nào hắn không muốn giết Cơ Tuyết Băng?”
“Cấm thuật Tiên Luân… không có tác dụng với huyết mạch Thần tộc”, Đông Hoàng Thái Tâm nói ra bí mật.
“Không… không có tác dụng?” ! Phụt!
Bên dưới, sau khi Cửu Thiên Huyền Linh Nhãn bị mờ đi, ngọn lửa màu đen cũng biến mất, Cơ Tuyết Băng lảo đảo, phun ra một ngụm máu, hứng chịu phản phệ dữ dội.
Phụt!
Diệp Thành bên này cũng không khá hơn là bao, thi triển cấm thuật Tiên Luân phải trả giá bằng việc tiêu hao tuổi thọ, phản phệ cũng rất bá đạo, xét theo một khía cạnh nào đó, hắn còn bị thương nặng hơn Cơ Tuyết Băng.
Từ khi đại chiến đến giờ, hai người bọn họ đều đã bị thương nặng, chiến với nhau gần năm trăm hiệp, khí tức đều đã nhanh chóng giảm xuống.
Chính là người thanh niên này, hết lần này tới lần khác phá đi cấm cố của cô ta, khiến sự kiêu ngạo của cô ta bị xoá đi dần dần. Mặc dù bọn họ vẫn chưa phân thắng bại nhưng Cơ Tuyết Băng biết rằng cô ta đã bại từ lâu, có tu vi tuyệt đối để áp chế, có huyết mạch tuyệt đối để áp chế nhưng cô ta vẫn không thể đánh bại Diệp Thành.
“Một chiêu quyết định thắng bại đi”, Cơ Tuyết Băng cuối cùng cũng lên tiếng.
“Một chiêu quyết định thắng thua đi!”, Cơ Tuyết Băng nhìn Diệp Thành với vẻ mặt phức tạp.
“Quang mang của Huyền Linh Chi Thể như ánh nắng mặt trời gay gắt vậy!”
“Dung hợp ba loại sức mạnh của thiên địa”, trên chỗ ngồi, lão già Gia Cát Vũ cũng ngửa đầu, tu vi cảnh giới như lão ta cũng phải kinh ngạc: “Ở tuổi này mà đã huy động được ba loại sức mạnh của thiên địa”.
Nhìn lên Cơ Tuyết Băng xong, ánh mắt tất cả mọi người lại đồ dồn vào Diệp Thành trên chiến đài.
“Không ngờ hắn lại ép được Huyền Linh Chi Thể phải vận dụng ba loại sức mạnh của thiên địa”, nhìn Diệp Thành, vẻ mặt mọi người đều trở nên kinh ngạc.
Tiểu tử cảnh giới Nhân Nguyên, thân mang Nguyệt Ảnh Thất Tinh Hoàn nặng một nghìn bảy trăm năm mươi cân đánh bại Tiết Ẩn, đánh Bạch Dực bị thương nặng, đánh Hoa Vân tàn phế, đến bây giờ đấu với Huyền Linh Chi Thể gần năm trăm hiệp vẫn chưa bại.
Hắn phá được trói buộc hết lần này đến lần khác, đánh Huyền Linh Chi Thể bị thương nặng hết lần này đến lần khác, khiến mọi người ở tứ phương phải chấn động hết lần này đến lần khác.