Đây không phải là trong cùng một cơ thể, chỉ dựa vào sức mạnh chân hồn để đánh nhau, mặc dù Thu Nhi vốn dĩ không có tu vi cảnh giới nhưng sức mạnh của lực tâm thần giúp cô ta có thể ngang tay với Cao Minh Thu nhiều lần, thậm chí có thể chiếm ưu thế.
Nhưng bây giờ thì không phải nữa, muốn bảo Thu Nhi và Tạ Anh Quân đánh nhau thật thì cô ta không phải là đối thủ của hắn, chỉ dựa vào lực tâm thần cao siêu là không thể làm được.
Tạ Anh Quân cũng không có lựa chọn gì, hắn nhìn chằm chằm vào Thu Nhi, cho dù người phụ nữ này và Cao Minh Thu có quan hệ gì, Cao Minh Thu cũng đang ở trong cơ thể này nên chắc chắn phải giết thì mình mới yên lòng.
Hoặc… Tạ Anh Quân bật cười: “Đúng là ta tin ngươi không phải là đối thủ của ta thì có làm sao?”
Thi Nhi chậm rãi giơ cánh tay phải trắng ngọc ra, không chạm vào cây thương trong tay Dương Hạo, cây thương đột nhiên vỡ thành từng mảnh.
“Lực tâm thần mạnh quá”, ánh mắt Tạ Anh Quân không khỏi lộ ra vẻ hoảng hốt, hắn không ngờ lực tâm thần của Thu Nhi sẽ mạnh như thế, liệu mình có thể chặn được lực tinh thần đáng sợ này không?
Thu Nhi không nói gì, chỉ bình thản nhìn Tạ Anh Quân, sự im lặng này khiến Tạ Anh Quân cảm thấy hoảng sợ hơn không nói gì.
“Tạm biệt”, Tạ Anh Quân cười khổ, hắn chưa từng nghe đến lực tâm thần đáng sợ này hắn, đừng nói là hắn, e là ngay cả sư phụ của hắn – Phong Đế cũng không có năng lượng tâm thần khủng khiếp như thế.
Lực tâm thần này gần như đến mức không gì mà không thể, hơn nữa nếu lực tâm thần này đánh nhau, e là mình còn chẳng biết mình chết thế nào.
Thu Nhi khẽ gật đầu, thấy Tạ Anh Quân rời đi, cơ thể bỗng chốc trở nên yếu ớt, không có sức lực.
Chiêu lực tâm thần vừa rồi trông có vẻ đơn giản nhưng đã là chiêu dồn hết toàn lực của Thu Nhi, cô ta và Cao Minh Thu từng liên tục đánh nhau bằng lực tâm thần, ngược lại khiến lực tâm thần của cô ta ngày càng mạnh nhưng đó là xảy ra trên cùng một cơ thể.
Mà bây giờ cô ta lại dùng xác thịt bên ngoài, đây vẫn là lần đầu tiên nên khiến cơ thể cô ta bị tiêu hao quá nhiều.
“Thu Nhi, cảm ơn ngươi đã giúp đỡ, nếu không ta đã xong đời”, Cao Minh Thu cũng thở phào, chỉ cần Tạ Anh Quân đi thì an toàn, xung quanh đều là người của mình.
“Ta cũng cố gắng thử…”, sắc mặt Thu Nhi bỗng trắng bệch, vì cô ta nhìn thấy bóng người lướt qua, Tạ Anh Quân lại quay lại.
“Ha ha, có phải không ngờ ta sẽ quay lại không?”, Tạ Anh Quân bật cười nhìn Thu Nhi.
“Đúng là không ngờ thật, hay nói là mặc dù ta nghĩ có thể giấu được ngươi nhưng không ngờ ngươi hiểu ra nhanh như thế”, Thu Nhi không phải không đoán được Tạ Anh Quân sẽ quay lại, ban đầu cô ta muốn bày bố một trận pháp trước khi Tạ Anh Quân quay lại, vì chỉ là dùng không gian vương trướng ở đây để thay đổi nên không cần dùng nhiều lực tâm thần, nhưng cô ta đã đánh giá thấp Tạ Anh Quân.
Tạ Anh Quân cười nói: “Cô nương thông minh thật, không ngờ có thể gạt được cả ta, nếu ta không đoán lầm thì Cao Minh Thu hẳn là hai người, một là đàn ông, một là phụ nữ, phụ nữ chính là ngươi”.