Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Túy Tiên Tông, Dịch Tung Lam”, ông ta thốt ra sáu chữ, rồi lớn tiếng nói: “Sao ta lại không dám tới chứ? Dịch Tung Lam, ngươi nghĩ mình có năng lực gì?”  

 

“Hừ!”, đối phương hừ một tiếng, sau đó hai bóng người phóng lên, bay về phía hai người Dương Hạo.  

 

Một trong hai người là một ông lão gầy gò với vẻ mặt mơ hồ. Còn người đi cùng là một thanh niên trẻ, trông chưa đầy mười tám tuổi, năng lượng đã đạt tới trình độ cảnh giới Tử Phủ nguyên trì.  

 

 

 

Dịch Tung Lam và Hướng Ninh Phong xem như là nhân vật thiên tài cùng một khóa, một ngàn năm trước ông ta và Hướng Ninh Phong cùng đến con đường Thiên Thành này.  

 

Khi hai người đi lên con đường Thiên Thành này đã trở thành kẻ thù của nhau, tranh giành ra mặt cũng có khi âm thầm tranh đấu, chém giết đẫm máu, tạo nên một mối thù tử, chẳng qua cuối cùng vẫn là Hướng Ninh Phong thua kém hơn một chút, không địch lại Dịch Tung Lam bèn bỏ chạy.   

 

Cổ Nha Tông của Dịch Tung Lam cũng từng là tông môn có Thiên Quân xuất hiện, hơn nữa còn là hai Thiên Quân, nghe nói trong Cổ Nha Tông hiện tại vẫn còn Thiên Quân canh giữ.  

 

“Hừ! Hướng Ninh Phong, ngươi đang khiêu khích ta đấy à?”, hừ một tiếng, sắc mặt Dịch Tung Lam trở nên cực kỳ khó coi, khí thế cuồn cuộn liên tục toát ra.  

 

Hướng Ninh Phong nghiêm mặt, sau đó khí tức cả người cũng lập tức bùng nổ, so với Dịch Tung Lam thì ông ta vẫn thua kém một chút. Mấy năm nay ông ta bị thương nên chậm trễ việc tu luyện, tu vi chỉ dừng lại chứ không tăng lên, thế nên vẫn bị Dịch Tung Lam áp chế.  

 

“Dịch Tung Lam, ngươi đừng quên thỏa thuận Bách Tông”, Hướng Ninh Phong từ từ lùi về sau một bước, sau đó nói.  

 

Dịch Tung Lam khẽ cười, gương mặt lộ ra vẻ xem thường, sau đó mắt nhìn Dương Hạo đứng phía sau Hướng Ninh Phong nói: “Một cảnh giới Tiên Thiên? Ha ha, Hướng Ninh Phong, ngươi chỉ là một trò cười trong mắt ta thôi”.  

 

Dịch Tung Lam bật cười thành tiếng, sau đó nói với thiếu niên bên cạnh mình: “Bố Lạc, sau khi lên con đường Thiên Thành thì tiêu diệt ngay tên nhóc này cho ta, ta không muốn nhìn thấy nó sống sót ra khỏi đây”.  

 

“Vâng, môn chủ”, thiếu niên đó nhìn Dương Hạo, cười nhạt, ánh mắt toát ra sát khí mãnh liệt.  

 

Dương Hạo chỉ lạnh nhạt nhìn thiếu niên đó, sau đó quay đầu đi chỗ khác, khá bình tĩnh. Với tu hành tâm cảnh hiện giờ của cậu, chút chuyện nhỏ này không thể ảnh hưởng gì đến cậu.  

 

Nhìn thấy hai người Dịch Tung Lam quay đi, Hướng Ninh Phong thở dài, sau đó đi đến trước mặt Dương Hạo.  

 

Ông ta nhìn Dương Hạo nói: “Cậu phải tự mình cẩn thận, không ai có thể giúp được cậu trên con đường Thiên Thành. Tất cả đệ tử tham gia rèn luyện lần này đều có một mục đích, chính là giành được càng nhiều bảo vật, thế nên bất cứ lúc nào cũng sẽ gặp chết chóc, sinh tử vô thường”.  

 

Dương Hạo gật đầu hỏi: “Môn chủ, trên các bậc thang ngoằn ngoèo trên con đường Thiên Thành này có thứ gì vậy?”  

 

“Con đường Thiên Thành sở dĩ được gọi là Thiên Thành là vì có một tòa thành trì lơ lửng bên trên những bậc thang này, bên trong khu vực thành trì có vô số nguy hiểm”.  



“Tôi nói với cậu về những bậc thang này trước nhé, trên đó đầy rẫy những cấm chế và sát trận nên trên đường lên cậu phải cẩn thận, những cấm chế và sát trận này có vài thứ mà ngay cả cảnh giới Linh Kiếp cũng có thể bị giết trong tích tắc, có lẽ Thiên Quân cũng bị vây chặt”. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK