Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Gừ!”, Yêu Vương càng trở nên dữ dội hơn, tứ chi cường tráng của nó không ngừng tấn công trên cơ thể Lãnh Lăng. Nhưng người này như không hề biết đau, điên cuồng chống lại bằng những nắm đấm.  

 

“Ma diễm, đốt cho ta!”, Dương Hạo phun ra một ngụm máu tươi, sau đó phẫn nộ gầm lên một tiếng, ma diễm nóng rực bắt đầu bùng nổ bên trong cơ thể Yêu Vương.  

 

“Bùm!”, ngọn lửa màu xám xuyên qua phần bụng của Yêu Vương, sau đó trên cơ thể to lớn ấy không ngừng xuất hiện nhưng vết cháy.  

 

“Gừ!”, Yêu Vương đó lại gầm lên dữ dội, cơ thể không ngừng nhảy lên, nhưng ma diễm vẫn đang hoành hành trong cơ thể nó. Dù nó làm cách nào cũng không thể thoát khỏi nhiệt độ khủng khiếp.  

 

“Cút ra! Chết!”, Lãnh Lăng bị ma tính khống chế cơ thể. Cậu ta cảm thấy có người đang cố gắng ngăn cản mình, lại tấn công về phía Dương Hạo.  

 

“Ầm ầm!”, cơ thể Ma Vương bị tấn công, liên tục lùi lại phía sau. Mấy chục bóng ma không ngừng đánh vào người cậu, sắc mặt Dương Hạo càng trở nên tái nhợt.  

 

“Lãnh Lăng, tỉnh lại!”, Dương Hạo lại dùng linh hồn chi lực, nói với sâu thẳm tâm hồn của Lãnh Lăng.  

 

Dưới sự tác động thứ ba của linh hồn, cuối cùng đã thức tỉnh được Lãnh Lăng đang bị ma tính khống chế. Ánh mắt cậu ta dần khôi phục lại chút ý thức.  

 

 

“Dương Hạo, thực xin lỗi”, trên mặt Lãnh Lăng lộ vẻ hối hận, sau đó ánh mắt nhanh chóng hồi phục lại, cơ thể cũng lùi lại trước đòn công kích của Yêu Vương.  

 

Dương Hạo lắc đầu, cười khổ: “Ta không lo lắng cho bản thân ta. Nếu như ngươi lại ra tay, người chết trước không chừng chính là ngươi đấy. Đừng quên lời thề với trời, nếu như ngươi lại ra tay, có lẽ sẽ bị trời phạt đấy”.   

 

“Đúng vậy! Ta đang đứng giữa sự sống và cái chết!”, Lãnh Lăng cũng cười gượng, sau đó cậu ta nhanh chóng áp chế ma tính trong cơ thể.  

 

“Gừ!”, Yêu Vương rống lên, nhưng sau đó đã bị ma diễm của Dương Hạo nuốt chửng, cuối cùng cơ thể của nó đã biến thành tro tàn.  

 

Thở phào một hơi, Dương Hạo ngã phịch xuống đất, trên người đầy máu, cậu chỉ cảm thấy cơ thể không còn chút sức lực.  

 

“Cũng may ngươi đã phá vỡ phòng ngự của tên này, nếu không chúng ta đều sẽ chết, ma tính bộc phát cũng không phải hoàn toàn xấu”, Dương Hạo cười nói.  

 

“Chỉ khổ ngươi, không những phải khống chế ma diễm mà còn phải đối diện với đòn tấn công của ta. Nhỡ không cẩn thận, ngươi thực sự đã xong đời rồi”, Lãnh Lăng tới phía trước cậu, sau đó cũng khuỵu xuống.  

 

Vết thương ở bụng của tên này vẫn còn đang chảy máu, nhưng sau khi bị ma tính khống chế, cảnh giới tăng lên một bậc thì vết thương đã được tự động chữa lành.  

 

Dương Hạo vươn tay ra, sau đó ma diễm lại được cậu thu vào trong cơ thể.  

 

“Rầm!”, cơ thể Yêu Vương ngã xuống đất, cơ thể to lớn đó đã bị khoét rỗng, chỉ còn lại một lớp da. Hai chiếc răng khổng lồ, những móng vuốt sắc nhọn ở tứ chi đều rơi xuống đất.  

 

“Thứ này thuộc về ngươi. Ta hồi phục lại đã rồi nói tiếp”, Lãnh Lăng nói, sau đó nhắm mắt lại bắt đầu khôi phụcvết thương trong cơ thể.  



Dương Hạo mỉm cười, nhưng cũng không khách khí với cậu ta, trực tiếp vươn tay lấy móng vuốt và cơ thể khổng cùng với những chiếc răng nanh nhọn hoắt dài hơn một thước. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK