Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Một tia sáng vàng nhạt xuất hiện trên cơ thể, Dương Hạo cảm thấy rằng từng tế bào, từng khúc xương của mình đang thay đổi.  

 

Các tế bào vỡ ra rồi lại hợp lợi, cơ thể của cậu không ngừng được luyện hóa, ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn.  

 

Trong khoảng thời gian ngắn, chất lỏng bên trong kim loại Phệ Tâm Thiết đã bị ăn mòn hết, màu sắc cũng trở thành một màu đen kịt.  

 

“Bộp!”, ném đống phế phẩm đã bị đục rỗng bên trong xuống đất, Dương Hạo tiếp tục lấy ra hai viên Phệ Tâm Thiết...  

 

Thời gian trôi qua, qua nửa ngày, ánh vàng trên người Dương Hạo dần trở nên mạnh mẽ hơn. Hơn 15 kg Phệ Tâm Thiết đã bị cậu tiêu hao hết sạch, Kim nham chi thân có thể được coi là hoàn thành tuyệt đối.  

 

So với trước đây, cơ thể của cậu mạnh gấp đôi, thực lực cũng mạnh gấp đôi.  

 

“Soạt!”, phất tay một cái, quét sạch đống phế phẩm trên đất. Phía trước lại xuất hiện một đống hàn thiết tỏa ra ánh sáng đỏ nhạt, đó chính là Hỏa Nguyệt Hàn Thiết.  

 

Lại sử dụng ma diễm, cậu lại hút hết toàn bộ năng lượng kim loại.  

 

Chớp mắt, thời gian ba ngày trôi qua. Trước mặt Dương Hạo là một đống sắt vụn. Lúc này kim loại trong tay cậu đã được thay thế bằng Ngự Long Thiết nghìn năm.  

 

Loại kim loại này cứng hơn Hỏa Nguyệt Hàn Thiết một chút, tốc độ hút của Dương Hạo cũng chậm đi nhiều. Tuy nhiên so với ba ngày trước, ánh sáng vàng trên người cậu đã chói mắt hơn nhiều.  

 

Mỗi tấc da đều như được dát một lớp vàng, cả người giống như một Đức Phật, đầy khí chất uy nghiêm và linh thiêng.  

 

“Rắc!”

 

Khi hấp thụ xong Ngự Long Thiết nghìn năm, xương của cậu phát ra âm thanh giòn tan, trên mặt lộ ra vẻ đau khổ. Khi âm thanh tăng lên, nét mặt của cậu càng trở nên dữ tợn. Nỗi đau ăn sâu vào xương cốt khiến cậu gần như ngã quỵ.  

 

“Phá nhi hậu lập, đây là dấu hiệu biến đổi cơ thể của Kim nham chi thân. Mình nhất định phải vượt qua, chỉ cần thành công. Cơ thể của mình sẽ mạnh hơn gấp mười lần so với trước đây”, Dương Hạo khổ sở, kiên trì nói, ý chí vô cùng kiên định.  

 

“Ầm!”, cuối cùng, sau một tiếng nổ lớn, cơ thể của cậu tỏa ra một tầng ánh sáng vàng, sau đó luồng sức mạnh nặng nề cũng xông ra.  

 

“Phù!”, Dương Hạo thở phào nhẹ nhõm sau khi vượt qua được một kiếp.  

 

Cậu thu lại ma diễm, không tiếp tục hấp thụ Ngự Long Thiết nghìn năm nữa. Cúi xuống nhìn ánh sáng vàng trên da của mình, cậu không khỏi nở một nụ cười.  

 

Trong lòng khẽ động, lớp ánh sáng vàng dần biến mất, trở lại thành màu da thịt trước đây.  

 

“Đã ba ngày trôi qua rồi, cuộc sát hạch của đệ tử nội môn chắc cũng đã kết thúc rồi. Tiếp theo có lẽ là cuộc sát hạch của đệ tử tinh anh”, đứng dậy, Dương Hạo đi ra ngoài.  

 

Cơ thể của cậu mang theo sự kiên định không thể lay chuyển. Ý chí và sự tự tin bao trùm cả tâm trí và nội tâm của cậu.  

 

Ở quảng trường trung tâm của học viện Linh Không, việc đánh giá các đệ tử nội môn gần như đã hoàn tất, cuộc thi thăng cấp của hơn 4000 người sắp kết thúc.  

 

Trong cuộc đánh giá này, hơn 30 người với tu vi cảnh giới Ngân Linh đã thành công thăng cấp lên hàng đệ tử tinh anh. Mà cũng có không ít đệ tử nội môn vì không có tiến bộ nên đã bị đào thải.  

 

Trên đài cao, Phong Thiên Không dẫn đầu ba vị trưởng lão chủ trì toàn bộ cuộc đánh giá.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK