Ở độ cao hàng ngàn trượng, khí thế không ai bì được, khí tức hùng mạnh đó liên tục đánh về phía thành Diệu Tấn, rất nhiều Thiên Quân đều đổi sắc mặt.
“Khí tức mạnh quá, không có năng lượng đạo pháp, sức mạnh gần như vô địch”, bá phụ của Tiêu Tâm thất thanh ngạc nhiên nói, lúc này ông ta đã không còn quan tâm đến việc đánh Dương Cuồng Nhân nữa, hai mắt nhìn chằm chằm vào người cực lớn kia.
Dương Cuồng Nhân nghiêm túc nhìn sự tồn tại hệt vị thần minh kia, nói: “Tà khí tràn ngập, lân giáp màu tím bao trùm, tràn ngập sức mạnh, rốt cuộc đây là chủng tộc gì thế?”
“Là chiến hoàng Tử Giáp của tộc Lân Giáp”, ánh mắt Dương Hạo thay đổi.
Trong số những người có mặt ở đây, y là người duy nhất từng chứng kiến chiến hoàng của tộc Lân Giáp ra tay là thế nào, sau khi Lãng Diên đó chết, thế giới Phi Viêm Tinh xuất hiện một chiến hoàng say ngủ, cảnh tượng này vẫn còn nguyên như mới trong trí nhớ.
“Thôi xong, Đại Đế không có ở đây, không ai có thể ngăn cản được hắn”, Tiêu Tâm sa sầm mặt mày.
“Ầm!”… người khổng lồ rơi xuống đất phát ra tiếng kêu chói tai, cả mặt đất đều đang rung chuyển, sông núi đều dần nứt toạc.
Một bóng người xuất hiện, hắn lơ lửng trong không trung, hai mắt nghiêm nghị nhìn xuống dưới.
Mọi người đều nhìn về phía người kia, không ít người đều tỏ ra kính sợ, nhất là một vài Thiên Quân lão làng, khi nhìn thấy người kia, vẻ mặt không được tự nhiên lắm.
“Cơ Trạc”, Dương Hạo nhìn người kia, vừa nhìn đã nhận ra chính là Cơ Trạc đã giúp mình ngày hôm đó. Nếu không nhờ ông ấy thì có lẽ mình đã bị Xích Hiệt giết mất rồi.
“Đại nạn sắp đến”, Cơ Trạc nhìn người khổng lồ cao một ngàn trượng, ánh mắt đột nhiên bộc phát ra tia sắc bén đáng sợ.
“Gào!”, người khổng lồ gầm gừ nhìn mặt đất rộng lớn và thành trì, loài người trước mặt, bỗng bật cười: “Ha ha! Ha ha!”
“Lại là một thế giới lớn, lãnh thổ này sẽ là địa bàn của tộc Lân Giáp chúng ta”, giọng người khổng lồ rất chói tai khiến người khác cảm thấy sợ hãi.
“Là của các ngươi? Vậy thì ta chém ngươi trước”, giọng nói lạnh lùng của Cơ Trạc vang lên, cả người ông ấy bay lên, bùng phát ra khí tức nóng bức như ánh mặt trời.
“Mặt trời kiêu ngạo như máu, mặt trời chói chang như không, ánh sáng vạn trượng của ta chiếu rọi hàng trăm triệu sông núi”, nhạc phát ra, Cơ Trạc tung ra một cú đánh, ngọn lửa ngút trời.
“Thiên đạo Liệt Diệm”, rất nhiều Thiên Quân hít khí lạnh, thiên đạo Liệt Diệm này cao hơn một cấp bậc so với thiên đạo Hỏa Diệm, uy lực cũng rất đáng sợ.
“Ầm!”, tiếng nổ vang lên, người khổng lộ hàng ngàn trượng đó vung tay lên, khí tức sức mạnh đâm xuyên qua cả người, cũng tung ra một cú đấm đánh về phía Cơ Trạc.