“A! Gừ!”, chiến hoàng Tử Giáp đang đứng ở giữa càng cảm nhận được hơi thở chết chóc trên người mình nhưng hắn không thể nào thoát khỏi nó.
Sinh mạng không ngừng suy yếu, thoáng chốc đã bị nuốt chửng một nửa, cuối cùng trong mắt chiến hoàng Tử Giáp cũng hiện lên vẻ sợ hãi. Hắn quay đầu lại liều mạng lao về phía hắn sắp đến, vung tay lên xé tan không gian phía trước.
“Ta sẽ trở lại! Các ngươi đợi đấy cho ta, khi ta quay lại lần nữa thì cũng là ngày chết của các ngươi”, giọng nói chói tai vang lên, cơ thể cao ngàn trượng bước vào vết nứt không gian rồi biến mất.
“Phù!”, trong không trung, Cơ Trạc khẽ thở phào.
Ông ấy quay đầu lại nhìn Khô Nguyên Thiên Quân đang lơ lửng, cảm thấy kinh ngạc không thôi, thầm nói: Khô Nguyên không hổ là người được Đại Đế xem trọng, hơi thở chết chóc đáng sợ quá.
Khô Nguyên liếc nhìn Cơ Trạc, mỉm cười đau khổ.
Ông ấy biết rất rõ cho dù thắng thì cũng là thắng một cách thê thảm. Mặc dù Khô vong chi đạo rất mạnh, nhưng vô cùng tiêu tốn sức lực. Lúc này, lực đại đạo trong cơ thể ông ấy gần như đã cạn kiệt, không còn sức chiến đấu nữa.
Thực ra, chỉ cần chiến hoàng Tử Giáp kia kiên cường thêm một lát nữa thì kết cục sẽ thay đổi.
Khô Nguyên nói với vẻ mặt nghiêm nghị: “Cơ Trạc, ông phải báo cáo toàn bộ tình hình vừa rồi với Đại Đế. Đám người tộc Lân Giáp này không phải dạng tầm thường”.
“Ta hiểu rồi”, Cơ Trạc gật đầu.
Hai đại cường giả hợp lực đẩy lùi chiến hoàng của tộc Lân Giáp, điều này khiến không ít Thiên Quân bên dưới thở phào nhẹ nhõm. Thực lực của tộc Lân Giáp quả thực rất đáng sợ, nếu không tàn sát, không ai trong số bọn họ có thể ngăn được ông ta.
“Thật may mắn!”, người đàn ông trung niên bên cạnh Tiêu Tâm thở dài.
Dương Cuồng Nhân cũng gật đầu nói: “Cũng may là có Cơ Trạc đại nhân và Khô Nguyên Thiên Quân trấn thủ ở đây, nếu không, tên khổng lồ này sẽ trở thành tai họa cho cả thế giới Phong Vũ.
Người đàn ông trung niên gật đầu, đồng ý với Dương Cuồng Nhân.
Bọn họ đều biết rõ, một khi tên khổng lồ này ở lại rồi ẩn náu trong thế giới Phong Vũ, thì chắc chắn sẽ là một thảm họa khủng khiếp.
“Không lạc quan cho lắm!”, Dương Hạo thở dài, nhìn không gian mà vị chiến hoàng tộc Lân Giáp vừa rời đi, khẽ nhíu mày.
Y nói: “Cho dù hôm nay hắn rời đi thì hắn cũng đã biết vị trí của thế giới Phong Vũ. Một khi hắn trở lại lần nữa, nhất định sẽ dẫn theo ngàn binh vạn mã. Trong thế giới Phi Viêm Tinh, có ít nhất bảy người giống như hắn”.
“Bảy người!”, người đàn ông trung niên và Dương Cuồng Nhân liếc nhìn nhau, cả hai đều biết rằng đây là một việc lớn.