Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Bùm một tiếng, phi trảo bay lên, thật bất ngờ là mọi dư ảnh đều biến mất, sau đó Tiêu Tâm di chuyển, một chưởng vừa mạnh vừa nhanh, tấn công kịch liệt về phía Lâm Phàm.  

 

Điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Lâm Phàm, hắn không thể ngờ rằng cổ thần tâm pháp của Tiêu Tâm lại mạnh đến mức có thể chống lại được phi trảo của hắn, thậm chí còn mạnh hơn!  

 

Nhưng vừa rồi sao khi đối phó với Văn Tĩnh lại không hề có uy lực mạnh mẽ như vậy?  

 

Hắn không hề biết rằng, đó là do Tiêu Tâm chưa dồn toàn lực, thực lực càng mạnh, sự kiểm soát năng lượng trong cơ thể lại càng thêm chuẩn xác. Mà cổ thần tâm pháp rất chú trọng đến việc không được lãng phí năng lượng của bản thân.  

 

Vì vậy lúc trước khi đối phó với Văn Tĩnh, thực chất Tiêu Tâm chưa dùng toàn lực, chỉ là hắn không ngờ rằng sự phòng ngự của Văn Tĩnh lại mạnh đến vậy.  

 

Nhưng khi hắn đang muốn dồn thêm sức lực để cho Văn Tĩnh nếm mùi lợi hại thì đối thủ đã thay đổi rồi.  

 

Lâm Phàm đen đủi làm sao có thể ngờ được Tiêu Tâm lại giữ lại thực lực, còn cho rằng Tiêu Tâm danh không xứng với thực, vì vậy mới ngông cuồng như vậy.  

 

Nếu như ngay từ đầu hắn dồn toàn lực xông lên thì có thể giằng có với Tiêu Tâm một khoảng thời gian.  

 

Mặc dù bây giờ Tiêu Tâm đã cùng cấp bậc với hắn, thực lực cũng mạnh hơn hắn, nhưng muốn đánh bại hắn vẫn là một chuyện không dễ dàng. Tuy nhiên bây giờ Tiêu Tâm đã dồn toàn lực, còn Lâm Phàm vừa rồi hoàn toàn khinh địch không hề làm vậy. Tiêu Tâm cũng biết rằng trong số những người này Lâm Phàm là kẻ thù mạnh nhất của mình, nếu như bọn chúng hợp lực lại, Tiêu Tâm và Hàn Lan chỉ có thể tự bảo vệ bản thân, nhưng bây giờ Lâm Phàm lại cho hắn cơ hội để đánh bại, Tiêu Tâm sao có thể bỏ qua được.  

 

Vì vậy hắn liền thi triển chưởng pháp Cổ La, năng lượng tinh thuần bao vây tấn công Lâm Phàm, cơ thể của Lâm Phàm lùi tới đâu thì nắm đấm của hắn theo tới đó, liên tục tấn công không ngừng, ai cũng có thể nhìn ra được rằng Lâm Phàm rất nhanh sẽ bị đánh bại.  

 

Ba vị trưởng lão nhìn nhau, đều lộ ra nụ cười khổ. Bọn họ không ngờ rằng kết cục lại như vậy, ai bảo Lâm Phàm quá khinh địch chứ?

 

Bây giờ nếu phái người giúp đỡ sẽ làm tổn hại đến uy danh của điện Thiên Nhất, nếu điện Thiên Nhất ban đầu không ngông cuồng như vậy, để tất cả người xem đều biết rõ lai lịch của họ, vậy thì mặt dày bắt nạt một tiểu bối còn được.  

 

Nhưng bây giờ mọi người đều biết là điện Thiên Nhất rồi, bao nhiêu người bao vây Tiêu Tâm và Hàn Lan như vậy, hơn nữa lại còn phái ra đệ tử quan trọng, cho dù thân phận của Tiêu Tâm có là đệ tử chưởng giáp của núi Cổ La, thì như vậy cũng đủ rồi.  

 

Lẽ nào lần này thực sự sẽ khiến cho danh tiếng của điện Thiên Nhất tụt xuống thảm hại sao?  

 

Bây giờ chỉ có thể dựa vào Văn Tĩnh, Thư Đồng và Triệu Quảng thôi. Ba người này nếu như có thể nhìn ra được vấn đề thì nên tiến lên giúp đỡ Lâm Phàm, không thể để Lâm Phàm bại trận trong tay Tiêu Tâm được.  

 

Mà đám người này dù sao cũng là cùng thế hệ, cho dù hợp lực chiến đấu, nói ra cũng không quá mất mặt.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK