Tiêu Tâm lắc đầu nói: “Không cần. Ta nghĩ không bao lâu nữa, ta đã có thể niết bàn. Mười năm, mười năm sau, ta sẽ báo thù”.
“Bùm!”, một vết nứt không gian nổ tung giữa hai bóng người, bọn họ nhanh chóng lùi ra xa.
Sắc mặt Tiêu Trình Tử tái nhợt, khóe miệng cũng có một vệt máu chảy ra. Cổ Hàn Y còn thê thảm hơn. Trên người đầy vết thương, áo choàng cũng rách nát.
Ông ta hung hăng nhìn Tiêu Trình Tử, nói: “Đừng tưởng ta không biết, cháu trai ông liên thủ với tên kia giết đồ đệ của ta. Cổ Hàn Y ta xin thề, nhất định sẽ giết Tiêu Tâm và tiểu tử tên Dương Hạo kia”.
Ông ta chỉ tay vào Tiêu Tâm và Dương Hạo, cả người tỏa ra sát khí.
Dương Hạo nhíu mày, ánh mắt lập tức nhìn về phía Kiếm Đạo Tông, lúc này một bóng người nhanh chóng trốn ở phía sau ba người Kiếm Đạo Tông.
“Lấy oán báo ơn, U Ngưng, cô tưởng làm vậy thì có thể giết ta sao?”, Dương Hạo lạnh lùng cười, ánh mắt sắc lạnh như băng.
Y tức giận, tức giận đến cùng cực.
Trong thế giới Phi Viêm Tinh, y đã cứu người phụ nữ này từ tộc Lân Giáp và cả sự truy sát của Văn Thương, vậy mà không ngờ, vừa ra ngoài đã bị người phụ nữ này bán đứng.
“Tiện nhân”, sắc mặt Tiêu Tâm cũng tối sầm lại, nhìn về phía đám người Kiếm Đạo Tông, nói: “Các ngươi cho rằng lấy lòng điện Thiên Nhất thì không cần lo lắng gì rồi sao? Lửa giận của núi Cổ La này, các ngươi không chịu nổi đâu!”
“Hỗn xược!” thủ lĩnh Kiếm Đạo Tông quát lớn, nói: “Kiếm Đạo Tông ta chưa từng sợ cường quyền, các ngươi nghĩ mình có thực lực thì lên thử xem”.
“Tiêu Tâm, không cần nhiều lời. Hôm nay sẽ không có ai dám động đến chúng ta đâu”, Dương Hạo mỉm cười, nhìn hai bóng người từ phía xa đi tới.
“Cổ Hàn Y, cút về điện Thiên Nhất đi. Ở đây không đến lượt ngươi lên tiếng”, giọng nói uy nghiêm của Cơ Trạc vang lên.
Sắc mặt Cổ Hàn Y thay đổi, nhanh chóng quay lại. Sau khi nhìn thấy Khô Nguyên và Cơ Trạc, trong ánh ánh lên sự sợ hãi.
Ông ta vốn dĩ muốn đưa đám người Dương Hạo ra xa hai đại cường giả, rồi mới ra tay, tốt nhất là có thể bắt được cả hai bọn họ. Nhưng không ngờ, Khô Nguyên và Cơ Trạc lại đến nhanh như vậy.
“Tham kiến Khô Nguyên Thiên Cư, tham kiến Cơ Trạc đạo hữu”, Cổ Hàn Y kìm nén cơn giận trong lòng, cúi chào Khô Nguyên và Cơ Trạc với vẻ kính trọng.
Mặc dù tên tuổi của Khô Nguyên không được nhiều người biết đến, nhưng thực lực vô cùng đáng sợ. Còn Cơ Trạc cũng từng là Thiên Quân viên mãn, hơn nữa ông ấy còn đi theo Đại Đế, địa vị vô cùng cao.
Cơ Trạc chế nhạo Cổ Hàn Y: “Cổ Hàn Y, ta khuyên ngươi nên từ bỏ suy nghĩ ấy đi! Bởi vì, bọn họ là người của Đế Viện”.
“Người của Đế Viện?”, Cổ Hàn Y ngẩng đầu, nói: “Các ngươi mới chỉ vào chiến trường Phi Viêm Tinh tu luyện một lần, chưa hề thi sát hạch, sao có thể trở thành người của Đế Viện?”