Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Đúng thế, vốn dĩ bọn ta đều chung sống yên ổn với người của tộc Phong Vũ, có phụ nữ của tộc người cá bọn ta còn gả cho tộc Phong Vũ nữa, vốn dĩ tất cả đều rất tốt, bây giờ thì cái gì cũng bị huỷ hoại cả rồi”, những người khác trong tộc người cá cũng đồng loạt bàn tán.  

 

Dương Hạo gật đầu nói: “Ta cũng có thể hiểu được, một khi tộc người cá ra lệnh cho mấy người thì mấy người cũng chẳng thể từ chối, ta chỉ hy vọng nếu như mấy người bị ép vào trong thì phải dồn toàn lực mà trốn thoát”.  

 

“Ân nhân, hay là bọn ta đi theo ngươi nhé”, Phong Hàm đột nhiên nói với Dương Hạo.  

 

 

 

Trong lòng Dương Hạo không khỏi mừng thầm, cuối cùng cũng tới rồi! Phong Hàm này thân là thủ lĩnh của bọn chúng mà lại nghĩ tới điểm này muộn như vậy, mục đích của ông đây chính là đợi câu nói này của ngươi đấy.  

 

Dương Hạo giữ lại đám người của tộc người cá này là có hai dụng ý, một là xem xem đám người tộc người cá này có đáng để tín nhiệm hay không, bây giờ điểm này đã không còn vấn đề gì nữa rồi.  

 

Mặc dù tộc người cá có vẻ ngoài khó coi, thế nhưng lại rất trọng nghĩa khí, đáng tín nhiệm hơn rất nhiều tộc người bên trong thế giới Phong Vũ, điều này khiến cho Dương Hạo cảm thấy cực kỳ hài lòng.  

 

Mà một ý khác chính là muốn dẫn đám người của tộc người cá này trở về Thiên Thành, trở thành một bộ phận của nhà họ Dương.  

 

Dương Hạo nhìn thấy rất rõ sự lợi hại của tộc người cá, cung tên mà mấy người này mang theo có thể bộc phát ra sức mạnh khiến cho Thiên Quân cấp cao cũng phải dè chừng, trước đây Tam Mục và Bát Túc cũng chính vì gặp phải sự chặn đánh của cung tên từ phía tộc người cá nên mới không thuận lợi, có thể thấy rằng thực lực của đám tộc người cá này không hề thấp kém, xét trong thế giới Phong Vũ mà nói đã rất kiệt xuất rồi.  

 

Dù phải tác chiến đơn lẻ thì thực lực của đám tộc người cá này cũng chẳng phải hạng xoàng, ít nhất cũng có chiến lực của Thiên Quân phổ thông.  

 

Nếu như bản thân không đoán nhầm thì chiến lực cá nhân của đám tộc người cá này không coi là mạnh, thế nhưng sức công kích đường dài của bọn chúng lại khiến cho người khác cảm thấy đáng nể, nếu như mang về nhà họ Dương thì chính là một vách chắn rất khó để vượt qua.  

 

Thiên Quân cấp cao cũng chẳng thể chọc thủng, ngay tới Thiên Quân viên mãn e rằng cũng sẽ cảm thấy trầy trật lạ thường, vậy thì địch thủ như thế nào mới có thể chọc thủng vách chắn mà bọn chúng tạo nên? Dù có đi nữa thì e rằng cũng tương đối ít gặp.  

 

Có điều nếu như tự mình đề cập tới thì đám người của tộc người cá này chưa chắc đã đồng ý, tốt nhất khiến cho bọn chúng tự mình đưa ra, mà bây giờ Phong Hàm tự động đề ra yêu cầu này, trong lòng Dương Hạo đương nhiên cảm thấy rất vui.  

 

Dương Hạo cảm thấy bản thân có lúc cũng thật vô liêm sỉ, rõ ràng đang mở cờ trong bụng, thế nhưng vẫn vờ như ngạc nhiên nói: “Ta thành tâm thả cho mấy người đi, lẽ nào mấy người vẫn còn hoài nghi gì về ta?”  

 

Phong Hàm lắc đầu nói: “Ân nhân, bọn ta không muốn về dưới trướng của tộc Lân Giáp nữa, tộc Lân Giáp trước này đều chưa từng đối đãi tử tế với bọn ta, bọn chúng coi đàn ông của tộc người cá như nô tài, coi phụ nữ của tộc người cá như nô tì, bọn ta đã chán ghét tộc Lân Giáp từ lâu, chỉ là không có cách mà thôi. Nếu như bọn ta có thể về dưới trướng ân nhân, ta tin rằng ân nhân sẽ đối xử tốt với bọn ta”.  

 

Dương Hạo đột nhiên cảm thấy hổ thẹn, đám người của tộc người cá này quá thành thật, mặc dù bản thân lừa bọn chúng như vậy là vì suy nghĩ cho nhà họ Dương, thế nhưng làm như thế liệu có tốt không?  

 

Ý kiến của Phong Hàm chính là ý kiến của những kẻ trong tộc người cá này, trong lòng hắn cũng cảm thấy căng thẳng, nếu như Dương Hạo từ chối yêu cầu của hắn thì phải làm sao.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK