Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bốn người biến thành ba người, đi thẳng tới nơi sâu bên trong Huyết Ngục Chi Sơn. Dương Hạo đi cuối cùng, cố gắng không tiếp xúc với hai người Thôi Tử Ngọc.  

 

Trong lòng y không có gì quan trọng hơn cỏ Cửu Diệp Băng Lăng. Chỉ cần có được thứ đó, y cũng chẳng buồn quan tâm tới sự sống chết của hai người trước mắt này.  

 

Cả chặng đường đi, trên đường yêu thú hoành hành, có điều đa số đều là yêu vương thượng cổ và cả một số bậc yêu quân cấp thấp, Thôi Tử Ngọc và Khâu Vĩ đều có thể dễ dàng giải quyết.  

 

Dương Hạo chẳng buồn nhìn, vẫn đang lĩnh hội đạo sinh mệnh. Tinh thạch Đạo Văn trên người y hết sức dồi dào, lúc tiêu tốn cũng không chút kiêng dè. Cùng với sự tu luyện của y, đạo sinh mệnh dần được lĩnh hội sâu hơn.  

 

Bên trong cơ thể y xuất hiện một cỗ năng lượng sinh mệnh Tinh Thuần, di chuyển bên trong bắp thịt và xương cốt, ngay cả trong máu cũng thấm nhuần lực sinh mệnh cường đại.  

 

Tuổi thọ không ngừng tăng lên, từ hơn hai mươi bốn nghìn năm tăng lên khoảng ba mươi mốt nghìn năm. Hơn nữa kỳ hạn này còn đang không ngừng kéo dài ra.  

 

Thiên Quân tu hành đạo sinh mệnh thông thường đều có tuổi thọ hết sức đáng sợ, đây cũng là một trong số những lý do chủ yếu đạo sinh mệnh được liệt vào nhóm bốn Thiên Đạo lớn.  

 

Vẫn còn một điểm, nếu như tu thành Đạo sinh mệnh, vậy thì lúc ra tay sẽ có lực sinh mệnh cường đại. Loại lực sinh mệnh này có thể áp chế sức mạnh của đối thủ, còn có thể khiến vạn vật hoá thành đại đạo của bản thân.   

 

Lực sinh mệnh, lĩnh hội được căn nguyên của sinh mệnh, giúp tu giả lĩnh hội được bí mật của sinh mệnh. Trong truyền thuyết, cường giả lĩnh hội được Sinh Mệnh Thiên Đạo, thành công đạt được căn nguyên của sinh mệnh, dù có chết đi cũng có thể sống lại dưới tác dụng của căn nguyên đó.  

 

Đương nhiên, sự sống lại này chỉ là hạn định. Căn nguyên sinh mệnh chỉ có thể giúp người ta sống lại được một lần. Sau khi dùng xong lần này, trừ phi lại đạt được sự dung hợp của căn nguyên từ đầu thì mới có thể có cơ hội tiếp theo.  

 

Thế nhưng, sự thừa nhận của căn nguyên chỉ có một lần, có điều một lần này cũng đã khiến cho rất nhiều tu giả đều vô cùng ngưỡng mộ rồi. Sở hữu căn nguyên sinh mệnh tương đương với việc có được sinh mệnh thứ hai.  

 

Dương Hạo cả chặng đường lĩnh hội, khí tức sinh mệnh ngày càng mạnh hơn. Tới cuối cùng, khí tức sinh mệnh dồi dào của y còn làm cho Thôi Tử Ngọc và Khâu Vĩ kinh động không thôi.  

 

“Vẫn còn chưa đủ! Đạo sinh mệnh vẫn chưa hình thành”, Dương Hạo mở to hai mắt, trong lòng thở ra một tiếng.  

 

Mặc dù trong khoảng thời gian này y đã tiêu pha mất hàng triệu tinh thạch Đạo Văn, thế nhưng khoảng cách tới được đạo sinh mệnh vẫn còn rất xa xôi. Đạo pháp sinh mệnh của y vẫn chưa đủ bằng một phần một trăm của đại đạo.  

 

“Xem ra phải dùng Vạn Đạo Cung rồi”, trong mắt y loé lên tia sáng, liếc mắt nhìn Thôi Tử Ngọc và Khâu Vĩ đang tu hành, cơ thể vừa cử động đã lùi về phía sau.  

 

Sau khi y rời đi, Thôi Tử Ngọc trợn trừng hai mắt, trên mặt lộ ra vẻ phẫn nộ.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK