Vừa dứt lời, mọi người đều trầm mặc xuống, đến cả Dương Giang cũng không nói gì. Lời của Dương Hạo không sai. Nếu như thực sự tiếp tục như vậy, vậy thì mạch này của ông ấy sớm muộn sẽ diệt vong.
“Được rồi, đừng nói nữa, việc gì rồi cũng sẽ có cách giải quyết. Ta không tin người nhà họ Dương đều có mắt không tròng như vậy”, Dương Hạo phất tay, giọng điệu không dễ tin nói.
Lúc này, đến cả Dương Giang cũng nảy sinh một cảm giác đặc biệt với y. Nhìn con trai của mình, ông ấy cảm giác như đang đối diện với một vị lãnh tụ vậy.
“Lão đại, muội bái phục huynh lắm luôn”, ánh mắt Dương Thanh Thanh tràn đầy sùng bái.
Dương Hạo: “Được rồi, mấy đệ đi trước đi! Ta ở đây với phụ thân, nói cho các đệ một câu, bắt đầu từ hôm nay, nhà họ Dương ta tuyệt đối không quy phục bất kỳ kẻ nào”.
Giết chết một vị Thiên Quân đối với Dương Hạo mà nói không có quá nhiều chấn động, chỉ là đối với người nhà Dương Thị ở Thành Đế của tâm giới lại là một trận phong ba bão táp cực lớn.
Nửa tháng sau, ấn linh hồn của Dương Lực bị phá vỡ ở nhà họ Dương đã bị phát hiện. Lúc này, toàn bộ các vị Thiên Quân của Dương Thị đều nổi lên một trận cuồng phong.
“Dương Long, điều tra rõ cho ta. Ta muốn xem xem rốt cuộc là ai dám động vào Dương Lực?”, một âm thanh vô cùng phẫn nộ phát ra từ bên trong đại điện.
Bên dưới ông lão này còn có hai người đàn ông trung niên cùng với bốn thanh niên trẻ tuổi đều là Thiên Quân. Đây chính là bảy vị Thiên Quân của Dương Thị, ngoại trừ lão tổ Dương Triển và Dương Cuồng chỉ biết chiến đấu và tu luyện, tất cả những Thiên Quân còn lại của Dương Thị đều tập trung ở đây.
Chết một Thiên Quân đối với Dương Thị mà nói là tổn thất lớn. Phải biết rằng Dương Thị chỉ có mười Thiên Quân mà thôi, giờ chỉ còn lại chín người.
“Điều tra! Nhất định phải điều tra ra!”
“Nếu để ta biết ai đã giết chết Dương Lực. Ta nhất định sẽ giết tận nhà, tiêu diệt toàn bộ gia tộc”.
“Hừ! Động vào người nhà họ Dương ta, giết giết giết!”, những giọng nói giận dữ liên tục vang lên, tất cả Thiên Quân đều phẫn nộ trước cái chết của Dương Lực.
Trong lúc các Thiên Quân muốn tra ra tung tích của Dương Hạo thì lúc này y đang bế quan trong tiểu viện.
Xung quanh người y, khí đạo pháp và linh khí đất trời thuần túy bộc phát, từng đợt năng lượng không ngừng vây quanh cơ thể, hình thành một vòng xoáy.
Cùng lúc đó, một tầng ánh sáng chiếu vào trên người y, ánh sáng bạc tỏa sáng, trong đó ẩn chứa một chút ánh sáng, vàng bạc xen kẽ, có lúc chói mắt, có lúc kiềm chế.
“Bùm!”, đúng lúc này, một cỗ năng lượng kinh người đột nhiên từ trong cơ thể y dâng lên, lực đạo pháp dao động, lực đại đạo cũng nhanh chóng tản ra.
“Tụ!”, Dương Hạo trầm giọng hét một tiếng, sau đó cơ thể rung động điên cuồng, tu cảnh giới Linh Kiếp bước ba được thăng lên một bước.
“Ồm!”, đúng lúc này, đột nhiên xuất hiện một luồng năng lượng hỗn lợn hùng vĩ, mây đen bao phủ, một đôi mắt mang theo sức uy hiếp kinh khủng bất ngờ xuất hiện.
“Soạt!”, cơ thể khẽ động. Dương Giang xuất hiện trong sân trước, ông ấy nhìn thấy Dương Hạo đang sử dụng kiếp số chi nhãn, trong mắt lập tức hiện ra sự chấn động.