Sự dao động trong cơ thể càng lúc càng mãnh liệt, năng lượng khí tức càng lúc càng dâng trào, đan dược cấp huyền dương, linh khí trong đó quả thực quá kinh người.
“Vụt!”, xung quanh cơ thể Dương Hạo xuất hiện một tầng ánh sáng, sau đó năng lượng không ngừng dao động, cánh cửa cảnh giới bật mở.
“Ầm!”, một trận động đất lan ra trên mặt đất trong tiểu viện, sau đó toàn bộ căn phòng rung lắc, năng lượng uy nghiêm xộc thẳng vào, chấn động cả khu nhà.
Dương Hạo chậm rãi đứng dậy, trên mặt nở nụ cười tự tin. Bước thứ tư của cảnh giới Kim Linh, bây giờ cậu chỉ còn cách cảnh giới Tiên Thiên một bước. Hơn nữa với thực lực của cậu bây giờ, cho dù là cảnh giới Tiên Thiên tiểu thành cũng không thể uy hiếp được cậu.
“Đến lúc đi Cửu Tử Đường rồi”, trong lòng Dương Hạo nói, sau đó đi ra khỏi tiểu viện.
Cửu Tử Đường vẫn luôn là một nơi bí ẩn trong học viện Linh Không, thường ngày không mở cho các đệ tử, đến cả trưởng lão cũng không có tư cách vào đây.
Cho đến nay, chỉ có tam lão và ba đệ tử cốt cán cùng một vị chưởng giáo đã biến mất từ lâu của Chấp Pháp đường mới từng vào nơi đây.
Nhưng cho dù họ tiến vào Cửu Tử Đường thì cũng chỉ tu hành được mấy loại bí pháp võ công khác nhau mà thôi, thứ uy lực nhất trong Cửu Tử Đường, bọn họ không thể lấy được.
Cửu Tử Đường nằm phía sau Điện Công Huân, ở đây có một thông đạo dài và hẹp, dẫn thẳng tới Cửu Tử Đường ở phía sau núi.
Dưới sự chỉ dẫn của ông Hoắc, Dương Hạo đi tới thông đạo, nhìn thông đạo dài nghìn dặm, trong lòng không khỏi sửng sốt. Cậu chưa từng đến nơi này bao giờ, hơn nữa vừa nãy ở phía xa, cậu hoàn toàn không nhìn thấy có một đoạn đường dài như vậy.
“Thực lực chưởng giáo mạnh mẽ, sở trường là huyễn trận. Cửu Tử Đường này cực kỳ quan trọng với học viện Linh Không chúng ta, ông ấy đương nhiên sẽ giấu nó đi để đề phòng”, ông Hoắc mỉm cười nói với Dương Hạo.
“Ừm”, gật đầu, Dương Hạo cũng thầm kinh ngạc.
Chương về trận đạo, cậu đã đọc không ít. Nhưng một huyễn trận như vậy vượt xa khả năng lý giải của cậu, trừ khi cậu luyện thành trận đạo chi pháp, nếu không hoàn toàn không có hi vọng.
“Vào đi! Hi vọng cậu có thể lấy được bảo vật thật sự”, ông Hoắc để lại một câu rồi xoay người rời đi.
Dương Hạo liếc nhìn bóng lưng ông ấy rời đi, sau đó xoay đầu đi về phía lối đi dài và hẹp.
Vừa mới bước vào, cậu đột nhiên cảm thấy một áp lực mạnh mẽ đè lên người, khiến cậu không tự chủ được cúi người xuống.
Áp lực này không chỉ trên da thịt, ngay cả cảnh giới của cậu dường như cũng bị trấn áp một chút.
“Áp lực này lại có thể trấn áp được cảnh giới, thật đáng sợ!”, cậu không khỏi hít một hơi khí lạnh, sắc mặt cũng dần trắng bệch.
“Mình có thân pháp Kim Nham Chi Thân, cơ thể mạnh mẽ như vậy nhưng năng lượng vẫn bị áp chế gần một nửa. Lực lượng này lẽ nào là trọng lực chi trận?”, trong lòng nghi hoặc, sau đó cậu nhấc chân đi về phía trước.