Thấy Lại Trùng im lặng suy tư, lúc này Âm Vô Mệnh mới nhận ra giọng điệu của mình có gì đó không ổn, cho dù sợ Cổ Phật nhất mạch cũng không nên rụt rè như vậy, đây không phải là khiến Lại Trùng coi thường ông ta sao?
Nghĩ đến đây, Âm Vô Mệnh cười ngại ngùng hai tiếng nói: “Để lão đệ Lại Trùng chê cười rồi. Bọn ta ở phía Nam, cũng không biết quá nhiều về các thế lực trong thế giới Phong Vũ, vì vậy còn cần lão đệ Lại Trùng chỉ giáo! Không biết thế giới Phong Vũ có thế lực nào mà Du Thần Giáo không đối phó được không?”
Lại Trùng cũng không giấu diếm, tiện mồm nhắc tới vài nơi, ví dụ như điện Thiên Nhất, núi Cổ La, Kiếm Đạo tông, ông ta bổ sung thêm: “Thực chất những giáo phái này cũng không uy hiếp quá lớn đến Du Thần Giáo ta, bọn họ đều có sơn môn cố định, coi sơn môn là nhà, bình thường cũng không chạm mặt, nếu như ra ngoài thì cũng chỉ là một bộ phận thôi. Bọn ta đương nhiên không sợ, tuy nhiên có một thế lực thần bí mà Du Thần Giáo ta khó mà đối phó được!”
Đến điện Thiên Nhất, núi Cổ La cũng không thành vấn đề nữa, vậy thì lực lượng nào lại khiến phó giáo chủ của Du Thần Giáo sợ hãi khi nhắc tới như vậy?
“Chung cực trọng tài!”, Lại Trùng trầm giọng nói.
Âm Vô Mệnh sững sờ, không khỏi nghĩ tới Chung cực trọng tại mà ông ta đã từng nghe đồn. Khi đó ông ta còn tỏ ra khinh thường.
Đối với ông ta, Chung cực trọng tài này nghe có vẻ huyền bí, chẳng qua chỉ là một tổ chức sát khí đã phát triển khí thế mà thôi, chưa được liệt vào danh sách những thế lực lớn dưới trướng Đại Đế, thiết nghĩ cũng chỉ là hữu danh vô thực thôi, việc gì phải bận tâm?
Nhưng sau khi nhìn thấy dáng vẻ thận trọng của Lại Trùng, Âm Vô Mệnh cũng thấy hơi chấn động. Ông ta biết rằng Lại Trùng coi trọng chung cực trọng tài như vậy thì thực lực của bọn nhất định là đã khiến cho Du Thần Giáo cảm thấy sợ hãi. Rốt cuộc bọn họ có lai lịch thế nào?
“Trước đây bọn ta chưa từng bận tâm về một tổ chức sát thủ. Hành tung của bọn ta không ổn định, nói đi là đi, còn sợ gì chung cực trọng tài chứ, nhưng trong một lần vô tình đối đầu với bọn chúng, ta mới biết lý do vì sao bọn chúng chưa được liệt vào danh sách những thế lực lớn dưới trướng Đại Đế, không phải bọn chúng không có tư cách mà là do Đại Đế ghét cách làm việc của bọn chúng!”, Lại Trùng nghiêm nghị nói: “Nếu như liệt bọn chúng vào e là không hề đứng dưới điện Thiên Nhất hay núi Cổ La đâu!”
Đánh giá này chẳng phải là rất cao sao? Điện Thiên Nhất và núi Cổ La đều là những thế lực xếp đầu!
“Không hề quá một chút nào, ta đã từng đích thân chiến đấu với chung cực trọng tại, thương vong rất nặng!”, Lại Trùng cười khổ: “Đám chung cực trọng tài này không coi tính mạng là gì, huynh vĩnh viễn không thể biết được bọn chúng sẽ tấn công ở góc độ này, cũng sẽ không biết bọn họ sử dụng loại thủ đoạn nào. Đám người này mới chính là ma quỷ thực sự. Ta thà gặp phải điện Thiên Nhất hoặc núi Cổ La còn hơn là gặp phải bọn chúng!”
Số lượng chung cực trọng tài kém xa so với Du Thần Giáo, vốn dĩ Lại Trùng cũng không muốn đối phó với bọn họ, nhưng vì được mục tiêu của Lại Trùng ủy thác, nên chung cực trọng tài mới đột nhiên xuất hiện.
Bởi vì đám chung cực trọng tài này chỉ có hơn hai mươi người trong khi số lượng Du Thần Giáo nhiều hơn gấp chục lần. Mà lực chiến đấu của Du Thần Giáo nổi trội do chinh chiến lâu dài trong biển máu, vốn cho rằng sẽ có thể dễ dàng chiến thắng được chung cực trọng tài.
Nhưng những gì Lại Trùng đã trải qua đó là một thất bại thảm hại! Bất kỳ ai gia nhập vào Du Thần Giáo đều phải có một nhận thức rằng không màng cuộc sống. Cuộc sống lúc nào cũng đang ở trên mép con dao, chỉ có thể tiến, không thể lùi.
Còn chung cực trọng tài thì khinh thường tính mạng, dường như cuộc sống đã mất đi ý nghĩa đối với bọn họ, bọn họ đều là ác ma chỉ biết giết chóc, cuối cùng chỉ có ba người trốn thoát, hơn 200 thuộc hạ dưới trướng Lại Trùng đều mất mạng, đến Lại Trùng cũng bị thương nặng, suýt mất mạng!
Đối với giới tu giả mà nói, bản thân Lại Trùng vốn dĩ đã là một đại ác ma tàn ác, mà chung cực trọng tài mới thực sự là ác ma trong trong lòng ông ta!
Việc này khiến cho Âm Vô Mệnh nghe xong không khỏi sửng sốt, ông ta đột nhiên cảm thấy Cổ Phật nhất mạch vẫn còn ổn, đám bần tăng đáng chết đó mặc dù độc ác, nhưng dù sao trong một số trường hợp vẫn có những quy tắc ngu ngốc và lố bịch hạn chế hành động của họ. Mà nếu như gặp phải chung cực trọng tài này e là không thể chống đỡ nổi mất!
Âm Vô Mệnh đương nhiên không thể ngờ rằng, trong khi bọn họ đang sợ hãi về chung cực trọng tài thì bọn họ lại đang ở cách đó không xa.