Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Ở trước mặt Phùng đế không nhắc đến vấn đề tình nghĩa gì hết, cho dù bản thân hắn là đệ tử mà Phùng Đế yêu quý nhất thì cũng không có tác dụng gì.

 

Nhưng không thể đối phó với Dương Hạo không có nghĩa là không đối phó được với người nhà của Dương Hạo, chỉ cần bản thân thay đổi gương mặt, tránh chạm trán với Dương Hạo, chuyện hắn đối phó với Dương Hạo chẳng phải dễ như lòng bàn tay sao?  

 

Hắn đã hạ quyết tâm, đột nhiên cảm thấy bên dưới đũng quần càng lúc càng đâu, lúc này Tạ Anh Quân mới nghĩ rằng xem ra chuyện đối phó với người nhà Dương Hạo có thể không gấp, phải xử lý xong vết thương ở đây đã.  

 

Nếu như bây giờ hắn không còn là đàn ông nữa vậy thì Phùng Đế sao có thể xem trọng hắn được, hắn sẽ trở thành trò cười của Phùng Thành, lẽ nào Phùng Đế còn gả con gái của mình cho một kẻ mất đi tư cách làm đàn ông sao? Đến bản thân Tạ Anh Quân cũng không dám tin.  

 

Tuy nhiên vết thương này mặc dù không nghiêm trọng, nhưng thứ đó đã bị hắn cắt đi rồi, lẽ nào có cách nào để bù vào được sao?  

 

Đó là nơi năng lượng nam tính vượng nhất, nghe nói là muốn hồi sinh nó lại chỉ có một cách là dùng năng lượng lạnh để kích thích, càng lạnh thì hiệu quả càng cao. Nhưng đi đâu để tìm vật băng hàn như vậy đây?  

 

Nghe nói rằng trong thế giới Phong Vũ có vật băng hàn, đối với người khác có thể có tác dụng nhưng đối với bản thân hắn chưa chắc đã có hiệu quả gì.  

 

Mặc dù thứ này không liên quan gì đến cảnh giới, nhưng nếu như xảy ra vấn đề ở đây thì phải xem xét đến vấn đề cảnh giới, bản thân hắn là Thiên Quân viên mãn, vì vậy vật băng hàn đạt tới cảnh giới Thiên Quân viên mãn mới có thể phục hồi được, thậm chí còn có thể hồi xuân.  

 

Tạ Anh Quân đột nhiên dừng bước chân lại, trong lòng thầm nghi ngờ, hắn đã tới đây ba lần, hình như trong chiếc hồ này thực sự có một thực vật băng hàn, hơn nữa cấp bậc rất cao!  

 

Tạ Anh Quân liền nghĩ tới cỏ Băng Lăng Vương. Lần đầu tới đây hắn đã phát hiện ra bảo vật thuộc tính băng hàn này. Mặc dù không biết có tác dụng gì, nhưng trong lòng hắn thầm nghĩ, đây nhất định là thứ mà Cao Minh Thu cần sử dụng.  

 

Khi đó hắn không muốn đối phó với Cao Minh Thu, chỉ biết để đấy thôi, đương nhiên không có ý định cướp cỏ Băng Lăng Vương đi.  

 

Nhưng bây giờ khi chợt nhớ ra, trên mặt liền lộ ra vẻ quyết đoán, hắn và Cao Minh Thu đã lật mặt với nhau, mặc dù Cao Minh Thu không lật tẩy sự cấu kết của hắn và tộc Lân Giáp trước mặt Dương Hạo, nhưng hắn và Cao Minh Thu đã ghi thù nhau rồi!  

 

Mặc dù Cao Minh Thu không có ý nói ra nhưng đó tuyệt đối không phải là do có lòng tốt gì với hắn mà là vì lợi ích của tộc Lân Giáp.  

 

Nếu bí mật này bị lộ thì mối quan hệ giữa Cao Minh Thu và Phùng Đế sẽ bị lộ tẩy, đây sẽ là một đòn giáng rất mạnh đối với tộc Lân Giáp.  

 

Cao Minh Thu cần dùng thứ bảo vật này, nhưng bản thân hắn cũng rất cần, có lẽ đây là thứ thuốc duy nhất có thể chữa được vết thương của hắn ở thế giới Phong Vũ!  

 

“Nhưng Dương Hạo và tộc Lân Giáp có quan hệ vì, vì sao lại dốc sức giúp Cao Minh Thu và Thu Nhi chứ?”, trong lòng Tạ Anh Quân chợt ngây ra, chẳng lẽ Dương Hạo cũng kết cấu với tộc Lân Giáp.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK