Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Trước đây đã nhìn rõ bộ mặt thật của ngươi rồi, lẽ nào bản điện hạ không biết ngươi là sói đội lốt cừu sao?  

 

Chỉ là bây giờ không phải lúc giải quyết ngươi, nếu không ngươi đã chết ngay lập tức rồi!  

 

Mặc dù người của Cao Minh Thu nhiều, nhưng bảy đại chiến hoàng Tử Giáp đều đã chết rồi, số chiến thần Kim Giáp còn lại không giúp được gì nhiều.  

 

Đến chiến thần Kim Giáp còn không được thì đừng nói tới những người khác, số lượng mặc dù nhiều, nhưng đối mặt với Tạ Anh Quân người đang ở cảnh giới nửa Đại Đế này thực sự không có tác dụng gì.  

 

Vì vậy chỉ có thể dựa vào bản thân, nhưng đến bản thân Cao Minh Thu cũng phải thừa nhận, bản thân muốn một mình đối phó với Tạ Anh Quân này, phần thắng cũng không quá lớn.  

 

Tạ Anh Quân tuy đáng khinh bỉ và vô liêm sỉ, khiến bản thân rất khinh thường, giống như sư phụ Phùng Đế của hắn vậy, cho dù tính cách có điểm yếu, nhưng về thực lực thì quả xứng được coi là đối thủ.  

 

Thậm chí có thể uy hiếp bản thân!  

 

Cao Minh Thu không sợ Tạ Anh Quân, nhưng hắn thực sự cảm thấy mình không có sự chắc chắn tuyệt đối trong việc đối phó với một kẻ xấu xa nham hiểm như vậy, vì vậy đành phải chờ đợi đến khi thực lực khôi phục hoàn toàn mới được.  

 

Vì vậy hắn lạnh lùng nói: “Trừng phạt gì chứ, hình phạt mà muội muội ta đưa ra cho ngươi lẽ nào vẫn chưa đủ sao?”  

 

“Muội muội?”, trong lòng Tạ Anh Quân ngây ra, lẽ nào vừa rồi quả thực là hai người, một người là Cao Minh Thu, còn có người muội muội Thu Nhi của hắn?  

 

“Thu Nhi là muội muội của ta. Ngươi lại dám ức hiếp muội ấy, ngươi nói xem ta nên đối xử với ngươi thế nào?”, Cao Minh Thu u ám nói.  

 

Tạ Anh Quân sau khi nghe thấy Cao Minh Thu nói vậy, trong lòng lập tức cảm thấy nhẹ nhõm.  

 

Bởi vì hắn biết rằng, nếu Cao Minh Thu cố tình không nhắc tới chuyện này rất có thể Cao Minh Thu đã hận hắn đến tận xương tủy, nhưng bây giờ nói ra rồi có lẽ là sẽ tha cho bản thân.  

 

Hắn vội vàng tát mạnh vào mặt mình, khiến mặt mình sưng vù lên mới nghe thấy tiếng ‘dừng’ của Cao Minh Thu!  

 

“Nếu như không phải muội muội đã dạy cho ngươi một bài học lớn, ta làm sao có thể tha cho ngươi được. Nếu muội muội đã trừng phạt ngươi thích đáng, vậy thì thôi bỏ đi”, Cao Minh Thu chậm rãi nói: “Đừng cho rằng ta khoan dung độ lượng. Thực chất nếu không phải ta thấy ngươi vẫn còn có ích đối với ta, ta nhất định sẽ không tha cho ngươi, trước đây ở trước mặt Dương Hạo ta không vạch trần ngươi, ngươi có biết là vì sao không?”  

 

Lúc này Tạ Anh Quân mới dùng lại, vội vàng nịnh nọt nói: “Không biết vì sao điện hạ lại làm vậy, xin được chỉ giáo!”  

 

Cao Minh Thu không khỏi thầm lắc đầu, Tạ Anh Quân này mới chưa đầy 30 tuổi đã là cảnh giới Thiên Quân viên mãn, hắn còn không phải cường giả chuyển thế gì mà đã có thể tu luyện được tới bước này, mặc dù có sự chỉ điểm của Đại Đế, nhưng đó cũng là thiên phú vô cùng kinh người rồi. Nhưng vì sao một kẻ tiểu nhân như này lại có thể tu luyện tới tâm cảnh viên mãn chứ?  

 

Hắn không hề biết rằng, điều quan trọng của tâm cảnh là sự kết hợp hoàn hảo giữa cơ thể và tâm cảnh, cho dù là Phùng Đế hay Tạ Anh Quân, bọn họ đều là những người có khiếm khuyết về tâm lý.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK