Dừng lại ở quầy tủ, ông ta cung kính nói với ông lão bên trong: “Tiền bối Từ Hạo, tôi đang có một vài món đồ, tôi nghĩ ông sẽ có hứng thú nên mạo muội dẫn thằng nhóc này đến”.
Từ Hạo gật đầu, sau đó nhìn sang Dương Hạo, ánh mắt ông ta bỗng hơi khác thường nói: “Cảnh giới Kim Linh cấp ba, tên nhóc này cũng khá lắm đấy, còn trẻ thế này đột phá Tiên Thiên không phải là việc khó, thậm chí có thể đột phá Tử Phủ”.
“Cảm ơn tiền bối”, Dương Hạo cũng khiêm tốn nói.
Ngược lại ông Hoắc cảm thấy ngạc nhiên, thật ra từ lúc nhìn thấy Dương Hạo ở dãy núi Yêu Ma thì ông ta đã không cố ý để tâm đến cảnh giới của Dương Hạo nữa, bây giờ cảm nhận lại thì đúng là cảnh giới Kim Linh cấp ba rồi.
Mới chỉ có hơn ba tháng mà tên nhóc này đã đột phá từ mười hai mạch lên đến cảnh giới Kim Linh, tốc độ tu luyện này quả là đáng sợ.
“Lẽ nào thằng nhóc này có được truyền thừa? Chắc chắn là thế”, ông Hoắc thầm nghĩ, sau đó không khỏi mỉm cười.
Ông ta cũng cảm thấy rất vui với cuộc gặp gỡ của Dương Hạo, nếu đổi lại là người khác, có lẽ ông ta sẽ có chút dao động mà sinh ra lòng ham muốn, nhưng ông ta lại không dám với Dương Hạo.
“Tiền bối, mời xem”, Dương Hạo được ông Hoắc ra hiệu bèn lấy một viên hồn đan ra, ánh sáng lấp lánh, bên trong có một vòng hư ảnh thạch tượng đen.
“Hồn đan?”, ánh mắt Từ Hạo lóe lên tia sáng, sau đó đứng phắt dậy.
Một bóng người xoẹt qua, Dương Hạo không hề cảm nhận được bất kỳ khí tức năng lượng nào, khi cậu phản ứng lại thì mới nhận ra hồn đan trong tay mình đã nằm trong tay Từ Hạo.
“Hồn đan Đại Yêu đỉnh cấp, quả là khá đấy, ở thành Thanh Viên này lần đầu tiên tôi thấy món đồ này”, Từ Hạo ngẩng đầu lên nhìn Dương Hạo.
Ông ta nói: “Cậu nhóc, cậu muốn đổi cái gì?”
Dương Hạo nhìn Từ Hạo cảm thấy rất kinh ngạc, tốc độ vừa rồi dù có là hư ảnh cậu cũng không thể bắt được nữa chứ đừng nói là người, chỉ cảm thấy có một luồng gió lướt qua người, hồn đan trong tay mình đã biến mất.
Tu vi của Từ Hạo này đáng sợ quá chừng, còn mạnh hơn cảm giác mà ông Thanh đem lại cho cậu rất nhiều.
Hoàn hồn lại cậu mới nói: “Tiền bối, tôi muốn đổi đan dược cao cấp, tốt nhất là linh đan cấp bạc Huyền Dương”.
Từ Hạo hơi đổi sắc, sau đó cẩn thận cảm nhận năng lượng tinh hồn trong hồn đan mới gật đầu: “Viên hồn đan này của cậu có thể đổi một viên đan dược cấp thấp của Huyền Dương như Vân Tâm Đan, Bích Ngưng Đan, một đổi một”.
Dương Hạo không khỏi chậc lưỡi, không ngờ một viên hồn đan của mình lại chỉ có thể đổi một viên đan dược cấp thấp Huyền Dương, cái giá này quả thật là đắt bất thường.
“Vậy nếu tôi đổi một vài kim loại hiếm thì sao?”, cậu lại hỏi.
Từ Hạo lại đổi sắc, ông ta nói: “Lẽ nào cậu còn biết luyện khí? Nếu đổi nguyên liệu kim loại thì có thể đổi nhiều hơn một chút, nhưng cũng phải xem là đồ gì, chẳng hạn như Chân Linh Ngọc Kim, Ngự Long Sắt ngàn năm, với mười viên hồn đan thì cậu cũng chỉ có thể đổi mấy cân mà thôi”.
Dương Hạo gật đầu, sau đó ngẫm nghĩ một lúc lâu.
Hiện tại có hai thứ mà mình muốn có nhất, một là nguyên liệu kim loại quý, dùng để tôi luyện kim nham chi thân, còn lại là đan dược dùng để nâng cao tu vi.
Nhưng hình như đan dược và nguyên liệu kim loại quý đều không phải chỉ dùng một hai viên hồn đan là có thể đổi được.
Ngẫm nghĩ một lúc, cậu quay đầu lại nhìn hai vị cảnh giới Tiên Thiên phía sau, rồi lại nói với Từ Hạo: “Tiền bối có thể nói chuyện riêng một chút không?”
Hai mắt Từ Hạo lóe sáng, sau đó gật đầu dẫn Dương Hạo đi vào nhà sau đại điện.