Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             “Phập!”, đầu bay ra, hai mắt vẫn trợn trừng, nhìn thi thể không đầu vẫn đứng tại chỗ, nỗi sợ hãi của hắn càng thêm mãnh liệt.  

             “Vù!”, một luồng ánh sáng xám bay ra, sau đó lập tức phóng về phía xa.  

             Tu giả cảnh giới Tử Phủ, linh hồn vô cùng mạnh mẽ, chỉ cần bảo đảm linh hồn không chết, có thể mượn ngoại lực để tái sinh. Sau khi linh hồn của Đông Trạch bay ra lập tức bỏ trốn về phía xa.  

             “Vụt!”, ánh sáng trắng xuất hiện, Dương Hạo sao có thể để cho Đông Trạch chạy thoát, móng vuốt Yêu Vương trong tay quét qua không trung.  

             “Không!”, giọng nói kinh hãi của linh hồn Đông Trạch vang lên, nhưng dù hắn cố vùng vẫy thế nào đều không thể thoát khỏi hư ảnh màu trắng đó.  

             “Bùm!”, một tiếng động vang lên, linh hồn của Đông Trạch lập tức bị tiêu diệt, phách tán trong không trung.  

             Sau khi Dương Hạo giết Đông Trạch, hai mắt lập tức khóa chặt hai kẻ địch Đông Hình và Đông Lang, trong mắt tràn đầy sát ý.  

             “Lãnh Lăng, dùng móng vuốt Yêu Vương để phá bảo vật của chúng”, Dương Hạo nhìn Lãnh Lăng đang bị ép lui, nhanh chóng nhắc nhở một câu. Có móng vuốt Yêu Vương trong tay, tin rằng cậu ta có thể dễ dàng phá vỡ Định Hải thạch ấn của Đông Hình.  

             “Đông Trạch!”, Một tiếng gầm giận dữ và bi thương vang lên từ miệng Đông Hình. Khi linh hồn của Đông Trạch hoàn toàn bị tiêu tán, cuối cùng hắn đã cảm nhận được cái chết của huynh đệ mình.  

             “Ngươi giết huynh đệ của ta, ta muốn ngươi chết!”, Đông Lang cũng giận dữ gầm lên một tiếng, sau đó hai người gần như đồng thời lao về phía Dương Hạo, hung hãn ngút trời.  

             “Bụp!”, bia đá của Đông Lang tấn công tới, Dương Hạo dùng móng vuốt Yêu Vương để đỡ lại.  

             Xung kích năng lượng mạnh mẽ bùng phát, cơ thể cậu không ngừng lùi về phía sau. Mà đúng lúc này, Định Hải thạch ấn của Đông Hành cũng bao trùm toàn bộ cơ thể cậu.  

             Ngưu Đằng không thể tin được nhìn Dương Hạo. Bọn họ sáu người, một đấu một. Nhưng ai cũng không thể ngờ rằng người đầu tiên chiến thắng và hoàn toàn giết chết đối thủ lại là một lão đại chỉ với cảnh giới Tiên Thiên viên mãn này.  

             “Bây giờ biết gì sao huynh ấy là lão đại rồi chứ?”, giọng nói của Lãnh Lăng vang lên, vẫn lạnh lùng như cũ, tuy nhiên trong giọng điệu không hề giấu giếm sự bái phục.  

             “Biết, biết rồi, ha ha!”, Ngưu Đằng bật cười.  

             Dương Hạo càng mạnh càng chứng tỏ hắn không theo nhầm người. Đến lúc lão già kia có muốn nói gì đi chăng nữa thì, hắn cũng có thể khoe khoang một trận.  

             Nhưng ngay giây tiếp theo, sắc mặt của hắn lại xanh mét.  

             “Cơ thể Ma Vương, sát ý ngút trời”, trước sự bao vây tấn công đầy hung hãn của hai kẻ này, Dương Hạo trực tiếp sử dụng năng lượng ma tu.  

             “Gừ!”, thân ảnh ba mươi thước của Ma Vương tụ lại, khí thế quỷ dị uy nghiêm ập xuống.  

             Tứ chi Ma Vương động đậy, sau đó lần lượt lao về phía Đông Hình và Đông Lang, ma khí hung hãn kinh người lập tức bao trùm toàn bộ không gian.  

             “Ma tu, ngươi chết chắc rồi. Ta nhất định sẽ nói với lão tổ Phi Nhai Thiên Quân, kẻ phía sau và toàn bộ người thân của ngươi đều phải chết”, Đông Hình thấy Dương Hạo triển khai năng lượng ma tu, lập tức gầm lên.  

             “Ma tu, không ngờ lại là ma tu”, Ngưu Đằng cũng bị dọa, sau đó hắn mới đau lòng nói: “Lão đại, huynh hại ta rồi! Nếu như lão già kia biết ta và ma tu ở cùng với nhau, ông ta nhất định sẽ xé xác ta”.  

             Dương Hạo lạnh lùng nhìn đám người Đông Hình phía trước, nói: “Hai người yên tâm, không ai sẽ biết ta tu hành bí thuật công pháp ma đạo. Hai huynh đệ các ngươi, hôm nay đều sẽ chết ở đây”.  

             “Đúng vậy, không ai trong các ngươi có thể sống sót rời khỏi đây!”, đúng lúc này, trên ngươi Lãnh Lăng bộc phát ra một luồng ma khí ngút trời, sau tiếng hét của cậu ta, Liệt Biến chi thân lập tức điên cuồng phóng ra.  

             Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, có hàng trăm cơ thể tách ra. Lãnh Lăng điều khiển bí thuật của mình, đồng thời tấn công Đông Hình và Đông Lang.  

             “Huynh cũng là ma tu?”, Ngưu Đằng đứng bất động ngây người ra, hắn cảm thấy hình như mình bị Dương Hạo và Lãnh Lăng cho vào tròng, sau này dù mình cố gắng chạy thế nào cũng không thể thoát khỏi móng vuốt của hai tên này.  

             “Ôi trời ơi, lão Ngưu ta đúng là mệnh khổ mà!”, Ngưu Đằng không khỏi than trời oán đất. Sau đó cơ thể như một ngọn núi lao về phía hai người Đông Hình.  

             Mặc dù nói hai người kia là ma tu, nhưng bây giờ đã lập lời thề, không thể phản bội, Ngưu Đằng hắn chỉ có thể đâm lao thì phải theo lao, cùng hai người Dương Hạo đi tiếp.  

             “Gừ!”, cơ thể Ma Vương gầm lên, Thiên đạo ma ảnh của Lãnh Lăng cũng không ngừng tấn công Đông Hình và Đông Lang, cộng thêm năng lượng hung hãn từ búa Chấn Thiên của Ngưu Đằng, khiến cho bọn chúng không ngừng lui về sau, dần yếu thế hơn.  

             “Đại ca, không ổn rồi, chúng ta buộc phải chạy thôi!”, sắc mặt Đông Lang khó coi, bia đá trong tay đầy vết nứt, gần như vỡ tan trước móng vuốt Yêu Vương của Dương Hạo và Lãnh Lăng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK