Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

 “Đợi đã!”, trên mặt Mang Thính Phong hiện lên sự hưng phấn, sau đó hắn nói với hai người họ: “Lẽ nào các ngươi không muốn có được bí thuật công pháp trên người chúng sao? Giết bọn chúng, chúng ta có thể lấy được công pháp mạnh mẽ rồi”.  

 

“Soạt!”, cơ thể Tôn Lập Dương dừng lại, sau khi do dự một chút, sắc mặt trở nên vô cùng kiên định.  

 

Hắn nói: “Đúng vậy. Giết bọn chúng thì có thể lấy được bí thuật công pháp trên người chúng. Tuy nhiên chúng ta cũng cần phải lập lời thề, tuyệt đối không tiết lộ ra ngoài”.  

 

“Ta cũng đồng ý”, Diệp Già cũng đổi ý, vẻ mặt rung động nhìn cơ thể Ma Vương của Dương Hạo, thân hình khổng lồ cao ba mươi thước, bá đạo như thế, ai lại không muốn có được tu vi như vậy?  

 

“Huynh đệ Lãnh Lăng, cùng nhau liên thủ, giết chết bọn chúng”, Dương Hạo mỉm cười, cơ thể đang ở bên trong cơ thể Ma Vương, ma khí cuồng bạo lập tức bao trùm cả ba người cùng một lúc.  

 

“Rất sẵn lòng”, Lãnh Lăng cũng khẽ cười, vẻ mặt của hơn hai trăm bóng hình cũng giống nhau. Lạnh lùng, khốc liệt.  

 

“Giết!”  

 

“Đi chết đi!”  

 

“Công pháp của ngươi là của ta”, đám ba người Tôn Lập Dương lập tức liên thủ, Hào quang trấn áp xuất hiện, sau đó đòn công kích mạnh mẽ lập tức lao về phía Dương Hạo.  

 

“Ta giải quyết một người trước rồi nói”, giọng nói của Lãnh Lăng vang lên, sau đó cảm giác ớn lạnh vô tận trực tiếp trào ra từ cơ thể cậu ta.  

 

Vừa dứt lời, hàng trăm bóng người kia đồng thời lao ra, mục tiêu là Mang Thính Phong, người có huyết mạch Quang Hoàn. Trong số ba người ở đó, mặc dù lực chiến đấu của Mang Thính Phong không phải mạnh nhất, nhưng ảnh hưởng của hắn quả thực là lớn nhất.  

 

Hào quang trấn áp của hắn trực tiếp áp chế năng lượng. Hào quang đè xuống khiến năng lượng của bọn họ bị khống chế khắp nơi, không thể dùng hết sức lực.  

 

“Hừ!”, sắc mặt Mang Thính Phong ngưng lại, sau đó cơ thể đột nhiên lùi lại phía sau. Hắn sớm đã chú ý tới Lãnh Lăng, khi đối phương khẽ động, hắn liền lập tức phòng bị.  

 

“Hào quang trấn áp, xuống cho ta!”, với sự khởi động của Mang Thính Phong, hào quang trấn áp trực tiếp trấn áp xuống, sau đó lơ lửng trong không trung.  

 

Áp chế mạnh mẽ đó lập tức làm cho tu vi của hai người Dương Hạo suy yếu, cảm giác trói buộc tay chân khiến bọn họ cảm thấy rất khó chịu.  

 

“Chết tiệt!”, trong lòng Lãnh Lăng chửi rủa, tốc độ của Mang Thính Phong nhanh hơn cậu ta rất nhiều. Mặc dù huyết mạch ma của cậu ta rất mạnh, nhưng không thể đánh trúng đối thủ thì cũng vô dụng.  

 

Bây giờ hào quang đã xuất ra, đòn tấn công của cậu ta lại bị kiềm chế rất nhiều.  

 

“Gừ!”, cơ thể Ma Vương gầm lên một tiếng, sau đó giọng nói truyền âm của Dương Hạo vang lên bên tai Lãnh Lăng, nói: “Lãnh Lăng, tiếp tục truy sát, hắn chạy không thoát đâu”.  

 

Lãnh Lăng hơi giật mình, mặc dù cậu ta không biết vì sao Dương Hạo lại chắc chắn như vậy, nhưng vẫn tin tưởng, không ngừng truy sát Mang Thính Phong.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK