Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Du Phi, đi chết đi”, Tống Sơn cũng động thủ, binh khí trong tay nhắm về phía Du Phi.  

 

“Ầm!”, giữa vòng vây, Du Phi lập tức cảm nhận được thực lực mạnh mẽ của đám người này.  

 

Dạ Tử Tiêu tấn công mãnh liệt, năng lượng vô cùng hùng hậu, trên người Vấn Đình Viêm mang theo luồng sát ý mờ ảo, mỗi một chiêu đều khiến hắn ứng phó không kịp.   

 

Còn về Đoạn Không Nguyệt, năng lực đáng sợ khiến hắn không thể chịu nổi dù chỉ là một chiêu. Cho dù là thực lực bước thứ ba của cảnh giới Kim Linh, nhưng vẫn bị năng lượng của Đoạn Không Nguyệt làm cho bắn ra ngoài.   

 

Có lẽ trong bốn người đang bao vây hắn chỉ có Tống Sơn là yếu một chút, nhưng Tống Sơn mặc dù yếu nhưng lại vô cùng xảo quyệt, hắn không bao giờ đánh gần mà chỉ lượn lờ xung quanh chờ cơ hội.  

 

“Kim Nham thủ”, Du Phi gầm lên, sau đó cánh tay phải của hắn biến thành màu vàng kim, rồi lan tỏa ra toàn bộ cánh tay.  

 

Sắc vàng ngưng tụ, khiến cho cánh tay của hắn như một tảng đá. Năng lượng kinh ngạc vung ra, lập tức tránh được nắm đấm của Đoạn Không Nguyệt, hất Vấn Đình Viêm ra.  

 

Chỉ có mình Dạ Tử Tiêu không bị chiêu này của hắn làm cho ảnh hưởng chút nào.  

 

“Giết!”, bốn bóng hình lại lao về phía Du Phi.  

 

“Huyết Y, động thủ”, sắc mặt Dạ Tử Tiêu có chút khó coi. Thực lực của Du Phi không hề yếu, nếu như cứ kéo dài như vậy e là hắn sẽ trốn thoát mất.  

 

“Soạt!”, sáu người Huyết Y ra tay, bọn họ đều là cao thủ cảnh giới Kim Linh.  

 

“Ra tay!”, đội viên cảnh giới Kim Linh của Vấn Đình Viêm cũng đồng thời ra tay. Ngay lập tức, gần một nửa trong số hàng chục người tham gia vào trận chiến với Du Phi.  

 

Khóe miệng Sở Trần đang theo dõi trận chiến hiện lên một nụ cười, sau đó lắc đầu thở dài: “Mấy người này đã không còn quan tâm đến mặt mũi nữa rồi. Nếu đã như vậy, hà cớ gì ta lại tụt lại phía sau chứ?”  

 

Sau khi nói xong, Sở Trần cũng dắt mấy cao thủ thuộc hạ của mình bao vây công kích.  

 

Trong bóng tối, một đôi mắt đang nhìn chằm chằm trận chiến.  

 

Dương Hạo không khỏi kinh ngạc, Du Phi trong thời gian ngắn như vậy mà đã đạt tới thực lực bước thứ ba cảnh giới Kim Linh rồi, thực lực mạnh như vậy, nếu như một đấu một, cậu cũng chưa chắc đã nắm chắc phần thắng.  

 

“Lẽ nào trên người tiểu tử này thực sự có kế thừa”, trong lòng khẽ động, sau khi nghĩ đến đây, tim của Dương Hạo không khỏi nhảy dựng lên.  

 

“Giết!”  

 

“Ầm, ầm!”, trận chiến kịch liệt tiếp tục, Du Phi đang gặp nguy hiểm, cơ thể liên tục bị công kích, chấn thương mà hắn phải chịu nhất định không hề nhẹ.  

 

Tuy nhiên sức chiến đấu của tên này quả thực không hề yếu, cho dù đám người Dạ Tử Tiêu vây giết, hắn vẫn có thể cầm cự một lúc.  

 

“Dạ Tử Tiêu, Vấn Đình Viêm, còn các ngươi nữa, tất cả đợi đấy cho ta!”, một âm thanh không cam chịu vang lên, Du Phi nôn ra một ngụm máu, sau đó một tay đỡ lấy ngụm máu ấy: “Kim Thạch Tuyệt Bộ!”.  

 

“Vù!”, bóng dáng Du Phi gần như biến mất ngay lập tực, phi nước đại về phía xa với tốc độ đáng kinh ngạc.

 

Trong bóng tối Dương Hạo vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy cảnh này. Tốc độ của Du Phi quá nhanh, cho dù bản thân dùng Thần Hành Bộ tuyệt đối cũng không thể bằng tên này. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK