Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Thôi Tử Ngọc kinh ngạc hét lên: “Văn Nhung”.  

 

Dương Hạo híp mắt lại, không nói nhiều, lặng lẽ chờ đợi Văn Nhung tới gần.  

 

“Cũng may trong tay ta có một vật có thể do thám khí tức của bảo vật, xem ra các ngươi chính là người bán Nho Đạo Huyết Thư, vậy thì ta phải hỏi xem sư đệ Văn Thương rốt cuộc đã đi đâu rồi”, Văn Nhung khôi phục lại dáng vẻ ôn hòa nho nhã ban đầu.  

 

Dương Hạo còn chưa lên tiếng, Bát Túc đã giành nói trước: “Nho Đạo Huyết Thư này chính là do chủ nhân ta bán, bọn ta nhặt được đấy, không được à?”  

 

Văn Nhung lạnh lùng nói: “Vậy thì có nghĩa là ta chỉ có thể giết chết các ngươi sau đó tự mình đi điều tra”, dứt lời, sắc mặt Văn Nhung thay đổi, lòng bàn tay nâng lên, một luồng ánh sáng màu máu cực lớn uy nghiêm hơn trước bốc lên trên trang sách, khí thế ngút trời: “Nho Đạo, trang sách máu”.  

 

Xung quanh trang sách đều có chữ khắc, giống hệt như khi Văn Thương thi triển chiêu pháp. Văn Nhung này rõ ràng cũng có khuynh hướng Nho Đạo Huyết Thư, hơn nữa uy lực của mạnh hơn Văn Thương trước đây không biết bao nhiêu lần.  

 

Dương Hạo không biết thân phận của Văn Nhung ở điện Thiên Nhất là gì, nhưng từ thực lực có thể dễ dàng nhìn ra, địa vị của hắn nhất định là cao hơn Văn Thương nhiều.  

 

“Bụp”, một tiếng động lớn vang lên, chữ khắc màu máu oanh kích đám người Dương Hạo, Bát Túc lại hóa thành một quả cầu cực lớn màu đen, gặp quả cầu cực lớn, Văn Nhung không hề nhúc nhích, còn Bát Túc thì bị bắn ra đằng sau mấy bước, đã quyết định được thực lực của ai yếu ai mạnh.  

 

Bát Túc là Thiên Quân cấp cao, cho dù Văn Nhung sử dụng Nho Đạo Huyết Thư có cường độ mạnh hơn, nhưng xem ra thông tin mà Dương Hạo biết về Văn Nhung là Thiên Quân ngũ trọng là không chính xác, ít nhất tên này cũng phải là Thiên Quân cấp trung, nếu không sẽ không thể ép Bát Túc lùi lại mấy bước như vậy được. Tam Mục định tiến lên trước nhưng lại bị Dương Hạo đưa tay ra ngăn cản.   

 

Dương Hạo đứng thẳng người phía trước, sau khi tâm thần và tu vi đều đã đột phá, y đang muốn tìm Thiên Quân cấp trung, thậm chí là Thiên Quân cấp cao để thử một chút thực lực của mình, Văn Nhung trước mặt vừa hay có thể trở thành phép thử của y.  

 

“Tên sư đệ phế vật đó của ngươi chính là do ta giết, Tử Thần Kiếm, xuất vỏ!”, gầm lên một tiếng, thanh đoản kiếm phía sau lập tức bay ra, kiếm thế mạnh bạo tỏa ra, bầu trời tràn ngập ánh kiếm màu tím.  

 

Sắc mặt Văn Nhung khẽ thay đổi, khi cảm nhận được khí tức của Dương Hạo, không khỏi có chút kinh hãi, thực ra trong lòng hắn đâu có muốn báo thù cho Văn Thương, mà là do con số năm trăm ba mươi vạn tinh thạch Đạo Văn vượt qua dự tính ban đầu của hắn, mà điện Thiên Nhất của hắn cũng không chắc có thể bỏ ra được nhiều tinh thạch Đạo Văn như vậy, đúng lúc trong tay tên này có một thứ có thể do thám khí tức của bảo vật nên mới nổi lên dã tâm muốn giết người diệt khẩu.  

 

Nhưng kiếm thế của Dương Hạo đã tấn công ra, chỉ một thanh kiếm bình thường lại có thể tỏa ra khí thế khủng khiếp khắp trời như vậy, Văn Nhung buộc phải vận dụng công lực toàn thân, nhập vào trong Nho Đạo Huyết Thư, chữ khắc màu máu lại lập tức hiện ra, uy lực mạnh hơn vừa nãy vài phần, rõ ràng là Văn Nhung đã liều mạng rồi.  

 

“Lại là chiêu này”, Dương Hạo cười nhạt, kiếm thế khắp người lại bộc phát.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK