Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Thứ hai, trả lại tinh thạch thượng phẩm của các sư huynh, sư đệ, mấy năm nay ông ăn bao nhiêu thì trả lại hết cho họ”.  

 

“Thứ ba, ông đứng ở cổng vào điện Tọa Thiên hét lên ba lần tôi sai rồi, tôi là kẻ lừa đảo”.   

 

Nói xong ba điều kiện này, Dương Hạo thờ ơ nói: “Ông phải lập lời thề với ba điều kiện này, làm ngay bây giờ”.  

 

Vương Hi tức đến mức xanh cả mặt khi nghe nói đến ba điều kiện này.  

 

“Hay lắm! Ha ha!”, Hướng Ninh Phong ở một bên không nhịn được bật cười lớn tiếng, cảm thấy vô cùng sung sướng. Mấy năm nay ông ta đã chịu thiệt không ít lần với Vương Hi rồi, lần này cuối cùng cũng nhìn thấy tên này bị chơi khăm.  

 

Điều kiện đầu tiên cũng xem như là đơn giản nhất.  

 

Điều kiện thứ hai rất ác, mấy năm nay tên Vương Hi này đã hố không ít người, bây giờ bảo ông ta nôn ra hết số tiền đó e là còn khó hơn giết ông ta.  

 

Còn điều kiện thứ ba, chỉ sợ khiến Vương Hi đâm đầu mà chết mất, cũng vui vẻ hơn chọn điều kiện này.  

 

“Tôi đồng ý”, đúng lúc này, Vương Hi sầm mặt hồi lâu bỗng nói ra ba chữ này khiến Hướng Ninh Phong và Dương Hạo sững sờ.  

 

“Tên này đồng ý thật ư?”, Dương Hạo sửng sốt.  

 

Hướng Ninh Phong cũng tỏ vẻ ngờ vực, nếu đổi lại là mình, mình thà chết chứ không làm ba điều kiện này. Nhưng tên này lại đồng ý ngay, đúng là khó hiểu mà.  

 

Thật ra ông ta và Dương Hạo đều đã đánh giá thấp tín ngưỡng của một luyện đan sư và sự cuồng nhiệt với đan dược, nếu không có được phương thuốc, có lẽ Vương Hi sẽ bị tâm ma hành hạ, đến lúc đó ông ta sẽ trở nên hoàn toàn vô dụng.  

 

“Tôi đã đồng ý rồi, mau giao phương thuốc ra đây”, Vương Hi không khỏi trợn mắt tức giận hét lên với Dương Hạo.  

 

 

 

Dương Hạo nhất thời thấy hơi do dự, có điều cuối cùng vẫn sửa lại dòng thứ ba một chút, đổi thành ba viên Độ Kiếp Đan. Đương nhiên, đây là chuyện sau khi Vương Hi luyện ra được Độ Kiếp Đan.  

 

Sau khi ba lời thề được lập ra, Dương Hạo mới giao bước cuối cùng của Độ Kiếp Đan cho Vương Hi. Sau khi tên này có được phương thuốc hoàn chỉnh thì lập tức biến mất.  

 

“Trước nay tôi chưa từng gặp ai thất lễ như tên này. Độ Kiếp Đan mà! Cảnh giới Linh Kiếp, ai không như vậy?”,  Hướng Ninh Phong thở dài lên tiếng.   

 

Sau đó ông ta gật đầu với Dương Hạo rồi quay người rời đi. Từ đầu chí cuối, ông ta chưa từng đề cập hay đòi hỏi một viên Độ Kiếp Đan gì từ Dương Hạo…  

 

Ngày hôm sau, Dương Hạo lại tới điện Toạ Thiên.  

 

Khoảnh khắc bước vào điện Toạ Thiên, cậu đã nhìn thấy Vương Hi đang ngồi ở vị trí ngay trước cửa. Tên này cũng cảm nhận được sự xuất hiện của Dương Hạo nên mới nhướn mắt nhìn cậu.  

 

Có điều tên này dường như không có chút khúc mắc gì về lời thề ngày hôm qua, sau khi thấy Dương Hạo tới thì lập tức đứng dậy, biểu cảm cực kỳ hoà nhã dễ gần.  

 

Sự việc xảy ra bất thường chắc chắn có vấn đề. Dương Hạo thầm nói trong lòng, sau đó tăng thêm phòng bị.  



“Ha ha! Dương Hạo, cậu tới rồi. Tuỳ ý, cậu cứ tuỳ ý tìm bảo vật, hôm nay tôi miễn phí cho cậu”, Vương Hi lên tiếng, vẻ mặt hết sức gian xảo. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK