Nhưng chỉ một lúc sau, một luồng năng lượng cường đại trong đan điền đi vào kinh mạch của cậu ta, cơn đau khiến Hạo Nhất lập tức ngất đi. Sau khi tỉnh lại thì phát hiện mình cứ như vậy vượt qua được Thiên Kiếp mà tất cả Tử Phủ đỉnh cao coi là ác mộng, trở thành tu giả ở cảnh giới Linh Kiếp.
Sau đó, tính cách lạc quan của Hạo Nhất nổi lên, mình không bị tổn thất gì, ngược lại còn đột phá cảnh giới Linh Kiếp, không thể không nói đây là một chuyện tốt. Sau khi nghĩ thông suốt, Hạo Nhất không còn xoắn xuýt, tiếp tục ngồi thiền tu luyện, chờ đợi Dương Hạo.
Không nhắc đến chuyện của lão già Ma Y và Hạo Nhất.
Sau khi Dương Hạo hôn mê thì mơ một giấc mơ kỳ lạ, trong giấc mơ đó y đã biến thành hình dáng lúc nhỏ, ở trong tổ trạch của nhà họ Dương ở thành Thanh Viễn.
Y bước đi lảo đảo về phía trước đón lấy mẹ mình, sau đó khi y lớn lên một chút, mọi người đều thay đổi cách ăn mặc, sắc mặt của ba và mấy người chú đều nghiêm nghị, đang dạy dỗ rất nhiều con cháu hậu bối của nhà họ Dương tu luyện cảm nhận khí tức.
Cảnh vật lại thay đổi, ở một nơi quen thuộc, mấy người mặc đồ đen không ngừng đuổi giết y, cho đến khi đến một nghĩa trang, một ông lão trong nghĩa trang đi đến chỗ y đang hấp hối, truyền một bộ công pháp cho y, công pháp được gọi là “tàn thiên Ma Vương”, cũng chính là Vạn thế ma khí quyết sau này.
Khung cảnh lại chuyển, y nhìn thấy bức tượng của mười vị Thiên Quân trong Thiên Thành, khi nhìn thấy Hoàng Tà Thiên Quân, lão ma cũng nhảy ra khỏi cơ thể của Dương Hạo ngay lập tức, lớn tiếng hét lên Hoàng Tà Thiên Quân, ngay lúc này, bức tượng của Hoàng Tà Thiên Quân đột nhiên vỡ nát, một luồng khí tức linh hồn mạnh mẽ xuất hiện.
Một bóng đen xuất hiện từ trong bức tượng vỡ nát, bóng đen đó lập tức nuốt chửng linh hồn của lão ma, quay lại nhào về phía y, hình ảnh dừng lại ở chỗ này, Dương Hạo lập tức tỉnh lại, nhưng đồng thời Dương Hạo cũng kinh ngạc toát mồ hôi lạnh.
Rõ ràng y có thể biết rõ ràng hướng đi trong tương lai, bởi vì y rất tỉnh táo trong giấc mơ, y vẫn luôn lấy góc độ của người đứng xem quan sát quỹ đạo cuộc sống của mình. Tất cả đều diễn ra có trật tự như vậy, nhưng biết rằng trong Thiên Thành, quỹ đạo vận mệnh của mình mới bắt đầu thay đổi.
Y biết Hoàng Tà Thiên Quân là đệ tử của một vị Đại Đế, nhưng vì Hoàng Tà Thiên Quân là Ma tu, vị Đại Đế đó cũng rất khó để dạy cho Hoàng Tà Thiên Quân, vì vậy Hoàng Tà Thiên Quân chỉ có thể tu hành khắp nơi, cuối cùng đã chết trận trong cuộc chiến bảo vệ quê hương. Khi Dương Hạo nhìn thấy bức tượng của Hoàng Tà Thiên Quân lúc đó đã nghe thấy lão ma nói, vị Hoàng Tà Thiên Quân này thật sự chưa chết, chỉ là đang âm thầm tích lũy năng lượng, đợi sau này quân lâm thiên hạ.
Nhưng trong giấc mơ này, bức tượng của Hoàng Tà Thiên Quân đột nhiên vỡ tan, linh hồn của Hoàng Tà Thiên Quân đột nhiên nhảy ra, đồng thời nuốt chửng linh hồn của lão ma.
Tuy rằng lão ma kia chỉ là ma nô của Hoàng Tà Thiên Quân, nhưng trong lòng Dương Hạo, hàng vạn Hoàng Tà Thiên Quân cũng không quan trọng bằng địa vị của một lão ma trong lòng y. Ngay lúc Hoàng Tà Thiên Quân nuốt chửng lão ma, hai mắt Dương Hạo như muốn nứt ra, nhưng không biết tại sao cơ thể lại không thể nhúc nhích được.
Dương Hạo không hiểu tại sao lão ma luôn trung thành với Hoàng Tà Thiên Quân lại bị ngài ấy nuốt chửng, mặc dù Dương Hạo mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng này thì y cũng không khỏi chấn động.
“Lão ma!”, Dương Hạo hét lên trong nội tâm, nhưng cơ thể không thể cử động được, ngay cả giọng nói cũng không phát ra được.
Sau khi Hoàng Tà Thiên Quân nuốt chửng lão ma, cơ thể vốn hơi hư ảo của ngài ấy đã ngưng thực lại một chút, ngũ quan cũng rõ ràng hơn lúc trước. Hoàng Tà Thiên Quân có khuôn mặt của một người trẻ tuổi, khuôn mặt của ngài ấy rất bình thường, bình thường đến mức chỉ cần nhìn thoáng qua là sẽ quên mất ngài ấy trông như thế nào.