Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nếu không nhờ Dương Hạo, dĩ nhiên Thu Nhi không muốn buông bỏ cơ thể này, một nguyên nhân quan trọng trong đó là cơ thể Tung Mục của cơ thể này. Dù Tung Mục là một bí ẩn khó giải trong thế giới Minh Vương, có khả năng đặc biệt kỳ lạ. Khả năng đặc biệt này có thể sở hữu mà không cần bất kỳ tu luyện nào là cơ thể mà tu luyện giả có nằm mơ cũng muốn có.  

 

Nhưng bây giờ Thu Nhi không quan tâm, cứ thế nhường cho Cao Minh Thu, đều là anh em mà, hơn nữa vì Dương Hạo, mình cũng không thể cần cơ thể này.  

 

Dù cơ thể Tung Mục có tốt đến mức nào, bị người đàn ông khác dùng, cho dù ở thế giới này là anh trai của mình thì với tư cách là một người phụ nữ cũng không thể sử dụng.  

 

Cao Minh Thu sửng sốt, hắn thở dài: “Ta có cách gì chứ, chỉ có thể để nó từ từ hồi phục”.  

 

Thu Nhi cười nói: “Muội biết một cách khiến huynh nhanh chóng có thể hồi phục, như vậy sau khi chúng ta quay về từ nhà họ Dương là có thể nhanh chóng quay về tộc Lân Giáp rồi”.  

 

Cao Minh Thu muốn quay về tộc Lân Giáp đóng cửa tu luyện, mong rằng có thể thông quan lĩnh hội trong khoảng thời gian này để mình đột phá cánh cửa Đại Đế, sau đó đấu với Dương Hạo lần nữa.  

 

Trong mắt hắn, cho dù đơn phương đánh với Dương Hạo hay đánh một trận lớn trên chiến trường thì cảnh tượng kích động lòng người đó cũng khiến mình cảm thấy vô cùng mong đợi.  

 

Nhưng hồi phục Tung Mục không phải là chuyện một sớm một chiều có thể làm được, dù Cao Minh Thu có gấp gáp cũng không còn cách nào khác, nhưng nghe giọng điệu của Thu Nhi, hình như cô ta đã tính sẵn trong lòng?  

 

Không thể nào, lẽ nào trong đất hoang đại vực còn có cây cỏ Băng Lăng Vương thứ hai?  

 

Tinh thần Cao Minh Thu đột nhiên trở nên bừng bừng, nghe nói cỏ Băng Lăng Vương có vật đồng hành, nếu có thể tìm được vật đồng hành này thì cũng có thể cứu được Tung Mục của mình.  

 

Nghĩ đến đây Cao Minh Thu không thể bình tĩnh được nữa, đi về phía hồ nước vô danh đó.  

 

 

 

“Ây, người ca ca này của ta thật sự rất sốt ruột đấy”, Cao Minh Thu không hề biết, nhưng ánh mắt Thu Nhi lại lộ ra vẻ trêu chọc, tuy nhiên cũng giống như những muội muội khác, Thu Nhi rất hi vọng được nhìn thấy những thăng trầm của ca ca mình, đến lúc đó bản thân nói ra đáp án chẳng phải rất hay sao?  

 

Cao Minh Thu thất vọng, tìm một hồi lâu vẫn không thấy vật đồng sinh cùng với cỏ Băng Lăng Vương, hắn đột nhiên nhận ra gì đó, không khỏi thở dài một hơi.  

 

“Hầy, xem ra vật đồng sinh cùng cỏ Băng Lăng Vương đã rơi vào tay Dương Hạo rồi!”, nếu như nó vẫn còn, vậy thì Cao Minh Thu – người đã trông ngóng cỏ Băng Lăng Vương nhiều ngày nhất định có thể cảm nhận được. Nhưng tìm suốt một hồi lâu cũng không cảm nhận được chút khí tức nào, cho nên hắn không khỏi thất vọng.  

 

Lẽ nào không phải là cỏ Vương đồng sinh mà là thú đồng sinh sao? Cao Minh Thu đột nhiên nghĩ rằng trước khi phát hiện ra cỏ Băng Lăng Vương, hắn đã nhìn thấy một con yêu thú ba mắt tám chân, khi đó phải điều động hai chiến hoàng Tử Thần mới có thể giết chết nó, lẽ nào chính là sinh vật này sao?   

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK