"Một sự tồn tại đáng sợ, cường giả đại đế, thiết lập một thế giới. Ở thế giới này, hắn là thần, là tồn tại tối cao”, Dương Hạo không khỏi trầm ngâm, sau đó trong mắt hiện lên vẻ nghiêm nghị, lại nói. : "Chỉ là cho dù là Đại Đế, cũng không phải là bất khả chiến bại. Bên trên Đại Đế nhất định phải có nhiều kẻ đáng sợ hơn”.
"Đại đế băng hà, để lại trái tim của thế giới này. Đối với cường giả, trái tim của thế giới này nhất định là bảo vật. Nhưng đối với ta, nếu rút trái tim của thế giới này ra, thì tai họa sẽ ập đến. Hơn nữa, chỉ riêng uy áp này cũng đủ để ta diệt vong rồi”, Dương Hạo không khỏi nói nhủ thầm.
Vào lúc này, cả hòa thượng Tự Tại và Hưu Dương đều đang cảm nhận sự áp bức đáng kinh ngạc do Trái tim của Thế giới mang lại. Y là người duy nhất đang nghĩ đến việc rút trái tim của thế giới này ra để sử dụng.
Nếu hai người họ biết Dương Hạo đang nghĩ gì, có lẽ họ sẽ nói rằng anh chàng này là một kẻ mất trí. Trái tim của thế giới, ai dám động?
“Chủ nhân, lần này là ba người này”, đúng lúc này, người khổng lồ có sừng trên đầu nói gì đó với pho tượng, sau đó cúi đầu quỳ xuống.
“Bùm!”, thế giới chấn động, một đạo quang mang từ trên đỉnh bức tượng chiếu xuống, khu vực có phạm vi trăm ngàn dặm đột nhiên bị ánh sáng trắng mãnh liệt này chiếu sáng.
“Ùng!”, tất cả các tia sáng đột nhiên thay đổi hoàn toàn, chúng không ngừng tụ tập trong không khí. Sau khi tất cả ánh sáng đã biến mất, một bóng mờ lơ lửng trên không trung.
Một luồng uy áp mạnh mẽ ập đến, chỉ là một bóng ma thôi mà có thể lập tức áp chế khiến cả ba người Dương Hạo không thể ngẩng đầu lên. Áp lực hùng vĩ truyền đến thân thể, linh hồn và trái tim của bọn họ, khiến bọn họ sinh ra một loại thần phục.
“Thần phục?”, dù sao Dương Hạo cũng đã tu tâm thần, vừa định thần phục thì chợt bừng tỉnh, sự phản kháng mãnh liệt đột nhiên bùng lên trong lòng.
Đối mặt với áp lực kinh người, y không chút sợ hãi mà đột nhiên ngẩng đầu lên. Trong mắt y hiện lên kiếm quang vô tận, y nhìn bóng ma trên không trung bắn ra khí tức kinh người.
“Hả?”, nhìn thấy y có thể nhanh chóng thoát khỏi ảnh hưởng, bóng ma lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Đây là lần đầu tiên Lâm Vô Thiên ta, nhìn thấy một tiểu tử có thể chống lại Thiên Uy của ta chỉ trong vòng vài hơi thở thôi đấy”, bóng ma nói nhẹ, giọng nói vang vọng khắp thế giới.
“Bùm!”, vừa dứt lời, Dương Hạo đột nhiên cảm giác được tinh thần của mình bị công kích, ý thức lập tức hỗn loạn.
“Tâm thần chi lực, thảo nào”, hư ảnh cười nhạt nói, liền thấy hắn phất tay áo, Dương Hạo liền bị hắn hút vào.
“Ùng!”, khoảnh khắc chạm vào cánh tay, thân thể Dương Hạo kịch liệt run lên, sau đó trước mặt xuất hiện một khoảng đen kịt, y trực tiếp bị ném vào trong bóng tối vô tận.
"Hai người các ngươi cũng đi vào đi! Về phần có thể gặp được chân truyền của bản đế hay không, ắt có ý trời”, vừa dứt lời, Hưu Dương và hòa thượng Tự Tại cũng bị phất vào trong bóng tối vô tận.