Mục lục
Truyện Ma Tôn - Dương Hạo - Tác giả: Minh Thanh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Ngôn ngữ hắn dùng hoàn toàn là ngôn ngữ của con người, Dương Hạo nghe rõ mồn một, trước đó y nhớ một chiến sĩ Thanh Giáp cũng từng dùng ngôn ngữ của con người.  

 

Dương Hạo biết rõ mình đang đối mặt với một dòng tộc vô cùng đáng sợ, thực lực rất mạnh, trí tuệ của người đứng đầu cũng không thấp hơn bọn họ.  

 

“Giết ta? Chỉ sợ ngươi không có khả năng này”, Dương Hạo nhếch môi, Tử Thần Kiếm trong tay lóe lên ánh sáng sắc bén.  

 

“Vèo!”, một nhát kiếm chém ra như ảo ảnh.  

 

“Gào!”, chiến tướng Hắc Giáp gào lên một tiếng, móng vuốt đánh về phía thế kiếm của Dương Hạo, luồng khí đáng sợ đó xé tan không gian.  

 

“Bùm!”, đòn tấn công của hai người va chạm vào nhau, khí tức và năng lượng sắc bén mãnh liệt bùng nổ tạo ra một làn sóng dữ tợn.  

 

“Phụt!”, Dương Hạo nôn ra một ngụm máu, cả người lùi về sau.  

 

Y cúi đầu nhìn bốn vết máu trên ngực mình, càng cảm thấy nghiêm trọng.  

 

Một chiêu vừa rồi, chiến tướng Hắc Giáp đã mạnh hơn mình một chút, sức mạnh đáng sợ và luồng năng lượng đó cũng mạnh hơn mình, đến nỗi lực đại đạo không thể chống đỡ được.  

 

“Tộc Lân Giáp đáng sợ, chiến tướng Hắc Giáp đều như thế, vậy chiến vương Xích Giáp thì sao? Còn cả nhiệm vụ của ta, chiến thần Kim Giáp”, nghĩ đến đây y không khỏi ớn lạnh.  

 

“Giết!”, chiến tướng Hắc Giáp gào lên một tiếng, hai móng vuốt tấn công Dương Hạo, khí tức sắc nhọn truyền đó khiến y cảm thấy đau đớn.  

 

“Chỉ có thể dựa vào tốc độ thôi”, thầm nhủ, sau đó cơ thể Dương Hạo biến thành ảo ảnh.  

 

Tử Thần Kiếm trong tay tung ra từng luồng kiếm quang đánh về phía ngực phải chiến tướng Hắc Giáp, y dùng tốc độ nhanh nhất của mình, mỗi hơi thở có thể tung ra mấy trăm kiếm.  

 

Lúc này cả bầu trời đều là kiếm quang chói mắt, kiếm của y vô hình, lúc ẩn lúc hiện, cực kỳ tráo trở, kiếm của y nhanh như chớp, cực kỳ hung tàn.  

 

“Gào!”, chỉ thoáng chốc đòn tấn công của chiến tướng Hắc Giáp hoàn toàn bị áp chế, mỗi một kiếm của Dương Hạo đều đâm vào ngực hắn nên hắn không thể không toàn lực phòng vệ.  

 

Có mấy lần Dương Hạo suýt nữa đã có thể phá được tim hắn, nhưng chiến tướng Hắc Giáp cũng rất hung hãn, có thể phòng thủ được.  

 

“Ầm! Ầm!...”, chỉ trong một chốc, hàng ngàn kiếm được tung ra, Dương Hạo ngày càng cảm thấy lo lắng.  

 

Cứ tiếp tục như thế thì dù chiến tướng Hắc Giáp không giết mình, mình cũng sẽ tiêu hao toàn bộ năng lượng và lực đại đạo, đến lúc đó cũng chẳng khác gì đã chết.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK