Nhưng Dương Hạo vẫn lấy hai loại đan dược đó ra, bắt đầu cường hóa thân thể là tu luyện linh hồn bất tử.
“Rắc rắc!”, sau khi nuốt Sư Long Tâm Đan xuống, bên trong cơ thể cậu phát ra tiếng răng rắc, sức mạnh của đan dược xông vào tứ chi và cơ bắp của cậu, ngay lập tức cường hóa tầng tấc cơ thể.
Một ngày đối với tu giả vô cùng ngắn. Mà lúc này, thuyền Phi Diên đã bay được gần hai trăm triệu kilomet.
“Đến rồi”, Hướng Ninh Phong vừa dứt lời, thuyền Phi Diên liền dừng lại trong không trung, Dương Hạo chậm rãi mở mắt ra.
Vừa mở mắt, cậu đã cảm nhận được một luồng uy áp của trời lao thẳng về phía mình. Trước mặt cậu là cầu thang bạch ngọc khổng lồ.
Cầu thang bạch ngọc vô cùng uy nghiêm, đem theo một loại khí thế vô song, nhìn thoáng qua không thể thấy được điểm cuối của nó, bề rộng cũng đạt tới trăm kilomet.
Đây giống như một lối đi dẫn lên trời, khiến người ta phải ngước nhìn.
“Đây chính là con đường Thiên Thành. Chỉ có đệ tử hàng đầu của Thiên Quân Môn mới có tư cách đến đây để rèn luyện. Ngàn năm mới có một lần, hôm nay vừa hay tròn một ngàn năm”, Hướng Ninh Phong nhìn lên cầu thang bạch ngọc, nói.
Ánh mắt ông ta hiện lên bao hồi ức. Ngàn năm trước, ông ta cũng từng bước đi trên con đường này. Lúc đó, ông ta đã phải trải qua bao nhiêu gian khổ mới có thể sống sót trở về.
Khi ông ta lê cơ thể nặng nề trở về Thiên Quân Môn, ông ta đã được môn chủ cũ trực tiếp chỉ định làm môn chủ. Con đường Thiên Thành này thực ra cũng là bài đánh giá của môn chủ.
“Thật nguy nga tráng lệ! Không biết là sự tồn tại đến mức nào mới có thể xây dựng được cầu thang đáng sợ như vậy?”, Dương Hạo không khỏi cảm thán, sau đó cùng Hướng Ninh Phong xuống đỉnh núi ngàn trượng.
Lúc này, cậu nhìn xung quanh, trong mắt đột nhiên xuất hiện những đỉnh núi. Những đỉnh núi này có cao có thấp, thấp nhất là nghìn trượng, cao nhất là chục nghìn trượng.
Hơn nữa, trên đỉnh núi còn có một hai bóng người đang đứng, những người này đều đang nhìn chằm chằm vào cầu thang bạch ngọc trước mặt, yên lặng chờ đợi điều gì đó.
“Bọn họ đều là đệ tử do tông môn có niết bàn Thiên Quân phái tới. Cậu phải cẩn thận đấy, bọn họ không phải là người dễ động vào đâu”, Hướng Ninh Phong nói.
“Nhiều vậy sao?”, Dương Hạo kinh ngạc nói, nhìn thoáng qua có đến trăm đỉnh núi, tức là trong cả Thanh Châu có hàng trăm môn phái có Thiên Quân.
“Tông môn Thiên Quân không nhiều đến vậy”, Hướng Ninh Phong cười nói: “Trong số những đỉnh núi này, có một số người là cường giả do tông môn tự cử đến, cũng có một người là con cháu của cường giả. Đa phần đều có ít nhiều quan hệ với cường giả Thiên Quân”.
“Tuy nhiên, có một số người mặc dù không phải là đệ tử của tông môn cường giả Thiên Quân, nhưng cũng không thể coi thường. Những cường giả biến thái có thể đang ẩn nấp trong đám người tu luyện này”.