“Vút!”, đúng vào lúc này, trên cái xác đó đột nhiên xuất hiện ánh sáng màu xám, ánh sáng loé lên rồi lao thẳng về phía đỉnh núi ở nơi xa.
“Kiếm Tâm!”, khoé miệng Dương Hạo bình thản nở nụ cười, sau đó trong miệng khẽ thốt ra hai chữ.
“Vù!”, ánh kiếm tập trung lại trên không gian ở phía xa, vừa khéo xuyên qua tia sáng màu xám kia.
“Không!”, tiếng gào thét thảm thiết vang lên, tia sáng màu xám lập tức đứt gãy, chậm rãi biến mất trong hư không.
“Tiểu Mãnh!”, một tiếng gầm đầy phẫn nộ vang lên, sau đó hai bóng người lập tức xông ra từ trên một đỉnh núi, một người lao về phía tia năng lượng linh hồn kia muốn cứu giúp. Còn một người khác thì lại tung nắm đấm về phía ánh kiếm của Dương Hạo
“Muộn rồi”, Dương Hạo điềm nhiên mỉm cười, sau đó Kiếm Tâm chợt động, ánh kiếm hoàn toàn biến mất trong không trung. Còn về linh hồn của Thịnh Kinh Mãnh thì cũng hoàn toàn nát vụn.
“Cảnh giới Linh Kiếp mà không đỡ nổi một nhát kiếm. Đây chính là nhân vật thiên tài trong mắt mấy người sao?”, quay người bình thản nhìn về phía mấy tên ở cảnh giới Linh Kiếp xung quanh, khoé miệng Dương Hạo mang theo một nụ cười mỉa.
“Chết đi!”
“Ta sẽ xé xác ngươi”, hai sư môn của Thịnh Kinh Mãnh điên cuồng gầm lên hai tiếng, sau đó hai bóng người cứ thế lao về phía Dương Hạo mà chém giết.
“Hoàng Nha Sư!”, khắp người đều là lớp lông màu vàng, hàm răng vô cùng sắc nhọn, mang theo một cỗ khí tức hung hãn.
“Liệt Huyết Thú!”, khắp người đều là màu đỏ máu, ngay cả nhãn cầu và chân răng cũng đều là sắc máu, cơ thể to lớn giống như một đỉnh núi vậy.
Hoàng Nha Sư và Liệt Huyết Thú đều có huyết mạch yêu thú cực kỳ quý hiếm, sức mạnh huyết mạch của hai người này bộc phát, cộng thêm sự quy tụ của sức mạnh đạo pháp, ngay tức thì mang tới cho Dương Hạo sự công kích cực lớn.
“Vút!”, một trong hai người khắp người đều ngập tràn bóng giáo sắc lạnh, cứ thế lao thẳng về phía Dương Hạo.
“Rầm!”, một người khác lại tiện tay vồ lấy, bộ móng vuốt cực lớn bổ nhào về phía Dương Hạo, sự sắc nhọn khủng bố lập tức khoá chặt lấy cậu.
“Cút!”, ánh mắt chợt đông cứng lại, Dương Hạo giơ một cánh tay lên, sức mạnh hung hãn lập tức phóng ra, cùng với sức mạnh đạo pháp chống đỡ lại đòn công kích của đối phương.
“Rầm!”
“Rầm!”, sức mạnh cường đại lao vào nhau, khí lưu khủng bố tràn ra bốn phía, mấy ngọn núi ở gần mấy người đều bị nguồn năng lượng này công kích.
Dương Hạo lùi ra sau mấy trăm mét, sắc mặt hơi trắng bệch. Trên cánh tay có mấy vết thương, máu tươi đang từ đó chảy ra bên ngoài.